Edit: Juri
"Ve sầu" đã gỡ một tin nhắn.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Gương-mặt-tươi-cười.jpg, chị đây còn chưa kịp xem đâu nha, gỡ cái tin nhắn gì đấy.
[ Ve sầu ]: Không có chuyện gì to tát lắm đâu, chị chờ em tra điểm đã.
[ Ve sầu ]: Điểm đại học mới là quan trọng nhất.
"Có ai như em không?" Tiêu Ngạn vừa mới đốc thúc Lạc Tri Dư gỡ bỏ tin nhắn, nhẹ nhàng thở dài một hơi, "Chuyện lớn như vậy mà em còn muốn báo trước cho gia đình biết à?"
"Nhưng mà nếu không hỏi thì làm sao em biết nó được đặt ở chỗ nào chứ." Lạc Tri Dư đúng là không biết thật.
"Thì hỏi bóng hỏi gió thôi, lừa chị em để chị em nói ra." Tiêu Ngạn bảo, "Tối rồi bàn lại sau, giờ cứ xem như chưa có chuyện gì xảy ra đã, hôm nay em cũng đừng về nhà, để anh về lấy trước."
"Không sao đâu." Lạc Tri Dư lật lại cuộc trò chuyện vừa rồi, "Chị em bảo vẫn chưa kịp xem."
"Anh không tin." Tiêu Ngạn lắc đầu.
Nhà của Lạc Tri Dư ban đầu đúng thật là không có người, nhưng lại vì một cú điện thoại của Lạc Tư Tuyết, mà cả nhà đã trở về tụ họp đông đủ, còn dẫn theo ba bé mèo Anh lông ngắn về để trước cửa.
"Sao còn chưa về nhỉ?" Lạc Tư Tuyết lại nhìn thời gian.
Bố Lạc Tri Dư cũng khẩn trương liếc nhìn đồng hồ, tiếp tục chờ đợi.
Trên bàn trong phòng khách có đặt một quyển sổ hộ khẩu, mồi câu đã có, chỉ chờ cá cắn câu.
Nhưng cá lại không trở về.
"Kỳ lạ thật, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-noi-chung-ta-khong-co-kha-nang/470973/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.