Chuyển ngữ: Phương
“Trần Yến ca ca, em thích anh!”
***
“Thẩm ca, Thẩm ca! Cứu cứu!” Tưởng Lỗi chạy vào.
“Sao nữa?” Thẩm Khinh Nùng hỏi.
“Phùng Hiên Thư, c-c-cậu ta muốn tìm tui để học toán!!! ”
“Ngon, không phải cậu thích toán lắm hở?”
“Không được không được không được, nhỡ làm sai thì cậu ta đánh tôi què chân mất!”
“Cậu phải làm được, nam nhi nam nhân lại sợ dăm ba mấy cái này?” Thẩm Khinh Nùng giả bộ nghiêm túc nói.
“Tôi…… Tôi làm được……” Tưởng Lỗi mím môi, quay sang thì thấy Trần Yến đang cười trộm, hét lớn: “Trần ca vô tâm đến mức nhìn tôi gặp nguy mà không nói gì saoo!!!”
Trần Yến: “Cậu làm được.”
Thẩm Khinh Nùng vỗ vỗ vai Tưởng Lỗi: “Tôi tin cậu.”
“Tưởng Lỗi ——” Giọng Phùng Hiên Thư ngoài cửa truyền tới
“Đây đây đây” Tưởng Lỗi chết mất
Cuối tuần sau Thẩm Khinh Nùng và Trần Yến sẽ thi tỉnh môn vật lý, cho nên Thẩm Khinh Nùng lấy cuốn sách mới mua sáng nay ra, viết đề và cách giải lên giấy.
“Ơ, đề như nào mà sao tính không ra?” Thẩm Khinh Nùng xem sách giải
“Trần Yến, cậu xem đề đi, tớ tính ra 2019, mà trong sách giải ghi 2008?” Thẩm Khinh Nùng đang cảm thấy vô cùng hoang mang khó hiểu.
Trần Yến lấy giấy nháp ra tính: “Là 2008.”
“Sai thế vẹo nào được!! Không thể sai không thể sai không thể saiii!!!! ” Thẩm Khinh Nùng giãy đành đạch như cá mắc cạn, mắc gì tính đi tính lại nãy giờ vẫn sai?
“Chỗ này sai rồi……”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-truc-ma-that-la-ngot/2429620/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.