Chuyển ngữ: Phương
“Mang thai”
***
Muốn mang thai liền mang thai luôn, độ xứng đôi 100% cũng không phải nói cho vui
Trong thời kì mang thai thì tính khí thai sản sẽ vô cùng thất thường, như này này, Trần Yến lại bị gối đập vào đầu
“Em muốn ăn kem.” Thẩm Khinh Nùng tức giận.
“Không được.” Trần Yến thở dài, “Trong thời gian mang thai không thể ăn linh tinh được.”
“Em muốn ăn kem!”
“Ngoan nào.”
“Em.muốn.ăn.kem!” Thẩm Khinh Nùng hít mũi, nước mắt rơi xuống.
“Anh hông yêu em”
Trần Yến cười khổ: “Bảo bối, sao mà anh không yêu em được chứ?”
“Hôm qua anh còn ở với cô gái đó!!!”
“Chủ quầy thôi mà….”
Hôm qua lúc bọn họ đi siêu thị, có một Omega chạy đến có ý muốn làm quen, nhưng Trần Yến còn chẳng thèm nhìn cô
Nhưng Thẩm Khinh Nùng đang mang thai, cực kì nhạy cảm, chỉ cần hành động nhỏ thôi cũng đủ khiến cậu cảm thấy không an toàn
“Rõ ràng cô ấy có ý với anh.” Khóe mắt Thẩm Khinh Nùng lại đỏ lên.
“Nhưng anh không quan tâm cô ấy” Trần Yến lau nước mắt cho cậu, “Không khóc, nha?”
“Còn người chủ trì hôm khai giảng đâu? Viện nghệ thuật đâu, giảng viên vũ công nữa?”
Bắt đầu lôi chuyện cũ ra.
Trần Yến bế Thẩm Khinh Nùng rồi đặt lên đùi mình, xoa xoa bụng cậu: “Anh không quan tâm bọn họ, trong lòng anh chỉ có em, và cũng chỉ yêu một mình em mà thôi.”
“Nhưng anh không cho em ăn kem……” Thẩm Khinh Nùng “Hừ” một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-truc-ma-that-la-ngot/2429611/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.