118.
Sau khi biết được chân tướng Bộ trưởng Trương tán gẫu một hồi, nhận được cuộc điện thoại bảo chú về sở thì mới thở phào một hơi, dùng mắt thường nhìn cũng nhận ra ông chú rất vui vẻ chào tạm biệt bọn tôi.
Tôi biết hiểu lầm như này cũng rất xấu hổ, nhưng chú đừng thể hiện ra rõ vậy chứ cục cưng.
Cố vấn viên thấy Bộ trưởng muốn rời đi, cô ấy lưu luyến nhìn đôi tôi một cái, một cái nhìn mà làm tôi co rúm.
Ánh mắt đói khát của kẻ săn mồi, còn đôi tôi là chồn ăn dưa.
Trác Minh Đốc nhanh chóng kéo tôi về sau: “Tiết sau còn có lớp, không có gì thì bọn em đi trước, chào cô."
Ỏ, chồn ăn dưa nhanh chóng trốn đi.
119.
Chúng ta vừa ra khỏi phòng, nhìn thấy ánh mặt trời làm tôi mém chút lệ rơi.
Tôi nhìn điện thoại, tiết học qua hơn nửa.
“Về không?”
Trác Minh Đốc kéo tay tôi: “Không về! Cúp tiết luôn!”
“Con ngoan,” Tôi chọt cậu, “Dám à?”
“Không sợ chết, đi không?” Trác Minh Đốc chớp mắt xúi giục.
Tôi, một thanh niên tốt bụng của thời đại mới một lòng tiến tới yêu thương tích cực học tập, sẽ làm ra cái chuyện bại hoại thanh danh này sao?
“Đi siêu thị trước đi, em muốn ăn kem que.”
Sinh viên không đi học thôi, đó là cúp học à.
Tôi nghỉ thẳng.
120.
Tôi và Trác Minh Đốc mút kem đi dạo trên sân thể dục, đụng phải bộ ba Lục Thuần đang học thể dục chạy cự ly dài.
“Này.” Tôi phất tay.
Ba đứa ngây ngốc nhìn tôi cười.
Lúc này bọn nó vẫn không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-em-khong-dung/1151931/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.