Khâu Tác nằm ngửa trên giường, hai tay lót sau đầu, nhìn chằm chằm trần nhà trắng như tuyết, hai chân đung đưa.
Đợi một lúc, Cố Điển còn chưa quay lại, “Cái người này tắm lâu như vậy?” Khâu Tác nhỏ giọng nói thầm một câu, hai chân dài chống lên giường, ngồi dậy chuẩn bị xuống giường, suy nghĩ một lát lại ngả người ra sau, lấy điện thoại từ dưới gối, gọi một cuộc gọi video.
Điện thoại đổ chuông một lát, bị chuyển sang cuộc gọi thoại, giọng nói không được tự nhiên của Có Điển truyền từ micro, “Lại không dễ chịu à?”
“Hả? Không có, không phải.” Khâu Tác đỏ mặt, “Sao cậu tắm lâu vậy?”.
Đầu kia điện thoại im lặng một hồi.
“Cậu đang tắm sao? Một chút tiếng nước cũng không có.” Khâu Tác hỏi.
Cố Điển tựa trán lên tấm gạch lát màu cà phê nhạt trong phòng tắm, điện thoại bỏ trong cái giỏ đựng hình tam giác, cơ bắp ở lưng hiện ra những đường cong rõ nét vì cánh tay đang dùng sức, anh thở một hơi dài, “Tắm xong rồi, giờ tớ đi lên.”
Cúp điện thoại, Cố Điển nở hoa*, làn nước mịn "quét" từ đầu đến chân, Cố Điển lại tắm qua lần nữa, lấy khăn tùy tiện lau toàn thân, khoác một cái áo choàng tắm màu đen, nghiêng người buộc lại đai lưng, thắt một nút lỏng lẻo, thuận tiện xách cặp sách, lên lầu tìm Khâu Tác.
*=)))))) đến chịu, mình không edit chỗ này được, raw hơi khó hiểu nhma tạm hiểu là xuất t*nh nhá.
Vừa vào phòng ngủ, liền nhìn thấy Khâu Tác từ tư thế nửa nằm mà ngồi dậy.
Cố Điển ngước mắt nhìn biểu tình của Khâu Tác, nghĩ cách an ủi bạn nhỏ trong một đêm đã biến thành Omega này. Đương nhiên, ở trong nhận thức của Cố Điển, Khâu Tác không phải trở thành Omega trong một đêm, cậu vốn dĩ chính là Omega.
"Vậy tớ là Omega hả?" Khâu Tác ngẩng đầu hỏi Cố Điển, ánh nắng từ cửa sổ bên cạnh chiếu vào, khuôn mặt trắng nõn bị bao phủ bởi ánh sáng và bóng tối.
Cố Điển nhất thời không hiểu Khâu Tác có ý gì, vẻ mặt hoạt bát nhanh nhẹn của độn vật nhỏ trông rất bình tĩnh, cũng không biết dưới sự bình tĩnh đó có sóng to gió lớn hay không. Vì vậy anh chọn không nói lời nào, ngồi xuống bên giường, cau mày nhìn Khâu Tác.
"Hèn chi tớ cố hết sức rèn luyện mà cơ bụng vẫn ít hơn cậu hai múi. Hóa ra tớ là Omega." Khâu Tác cười một cái.
"Khâu Tác," Cố Điển dừng một chút, không biết nên nói gì, đành phải hỏi "Cậu còn khó chịu không?"
"Tớ ổn. À mà Cố Điển, hồi nãy cậu cắn tớ tức là đánh dấu tớ đúng không, tạm thời ấy." Khâu Tác hiếu học hỏi.
"Ừm, cậu muốn đọc sách về sức khỏe không? Tớ đem lên cho cậu, tớ còn ghi chú cho cậu nữa, chúng ta cùng xem." Cố Điển khom người lấy vở ghi chép và sách từ cặp sách dưới chân đưa qua.
"Tớ không muốn đọc." Khâu Tác cầm sách và vở ném lên giường.
Cố Điển lúc này mới nhận ra, bạn nhỏ giả vờ thờ ơ lãnh đạm, thật ra trong một chốc cũng không thể chấp nhận sự thật mình là Omega.
Không ai có thể chấp nhận điều này. Cậu lớn lên theo hướng Alpha hơn mười mấy năm, bỗng nhiên trở thành Omega, cậu sẽ phát tình, cần Alpha đánh dấu, trong tương lai sẽ bị một Alpha nào đó độc chiếm, trở thành một vật lệ thuộc, chuyện này khác hoàn toàn so với tương lai cậu tưởng tượng, quả thực làm Khâu Tác con mẹ nó* trực tiếp bùng nổ.
*nguyên văn là TM, ngôn ngữ mạng nghĩa là f*ck.
Nhưng cậu vẫn nỗ lực duy trì sự bình tĩnh, cậu là Omega, đây là sự thật.
Thật ra Omega cũng không có gì không tốt, họ rất quý và hiếm, họ thông minh xinh đẹp, dịu dàng chu đáo, họ gánh vác trọng trách sinh sản nặng nề, họ tình nguyện đứng sau Alpha, không phải sao? Đằng sau mỗi Alpha thành công đều có một Omega vĩ đại.
Nhưng điều này có liên quan gì đến Khâu Tác đâu? Cậu trông không giống một Omega, cậu không thanh tú cũng không dịu dàng, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sinh con, cũng không định đứng sau bất kì ai… Chẳng lẽ bởi vì giới tính, cậu phải từ bỏ mười mấy năm kiên trì ư?
Khâu Tác cúi đầu yếu ớt, luồn những ngón tay vào mái tóc đen của mình, nắm chặt.
"Khâu Tác," Cố Điển hiểu Khâu Tác như chính bản thân mình, cảm nhận được sự bối rối và buồn bã của Khâu Tác, anh vươn tay vỗ nhẹ vào gáy của cậu, "Cậu vẫn là cậu của lúc trước, không có gì thay đổi, chẳng qua phải chú ý xịt thuốc che tin tức tố, lâu lâu lại uống thuốc ức chế." Ngừng một lát rồi tiếp tục nói, "Nếu không nhớ cũng không sao, tớ nhớ giúp cậu.".
"Mọi người vẫn luôn biết tớ là Omega, tại sao lại không bảo tớ, bây giờ tớ Omega không giống Omega, Alpha không giống Alpha, phải làm gì đây?" Khâu Tác khịt khịt mũi.
"Tại sao cậu lại nghĩ như vậy? Cậu bị ràng buộc bởi giới tính từ bao giờ? Trước hết cậu là Khâu Tác, không phải là một người bị dán nhãn giới tính, mặc kệ cậu là Alpha hay Omega, mặc kệ cậu trông như thế nào, cậu vẫn là Khâu Tác của nhà chúng ta. Ba mẹ cậu, còn có ba mẹ anh hai anh dâu tớ, họ thích cậu không phải vì giới tính của cậu, mà vì cậu là chính cậu." Cố Điển giúp Khâu Tác nâng cổ áo phông phía sau, che đi tuyến thể đã chuyển sang màu đỏ nhạt.
Khâu Tác đặt hai tay lên đầu gối, ngẩng đầu nhìn Cố Điển, "Vậy còn cậu?"
"Gì cơ?" Cố Điển hỏi.
"Bố mẹ tớ, bố mẹ anh hai anh dâu cậu thích tớ," Đôi mắt Khâu Tác trong veo, "Cậu thì sao? Cậu thích tớ không?".
Cố Điển nghiêng người lại gần mặt Khâu Tác, "Em nói xem? Em nói thử anh có thích em hay không?" Mùi rượu nhàn nhạt quanh quẩn bên cạnh hai người.
"Em không biết, anh nói anh có Omega mình thích, sáng nay còn đi gặp người ta…" Đôi môi hồng hào của Khâu Tác hơi trễ xuống.
"Anh còn nói tối qua anh cũng gặp người ta, ngày nào anh cũng gặp cậu ấy." Cố Điển dứt khoát ném dép lê đi, lên giường, ngồi đối mặt với Khâu Tác, "Khâu Tác, đầu óc em bị lừa đá hả?".
"Hả?" Áp bách Cố Điển mang tới quá mạnh mẽ, Khâu Tác lui ra sau, "Cái gì bị lừa đá cơ?".
"Anh thích ai em không biết? Người mà ngày nào anh cũng gặp là ai? Tối qua anh ở bên ai? Em phân hóa thì đầu óc em phân hóa theo à?" Cố Điển dở khóc dở cười nhẹ nhàng đẩy trán Khâu Tác một cái.
Khâu Tác ngờ vực mà trứng lớn đôi mắt.
"Khâu Tác, anh thích em, Cố Điển thích Khâu Tác, từ khi còn nhỏ đã thích, dù em là Alpha hay là Omega, hoặc là Beta đi chăng nữa đều không quan trọng, anh thích bạn nhỏ tên Khâu Tác." Cố Điển gằn từng chữ một, để Khâu Tác nghe rõ từng chữ.
"Nói dối." Khâu Tác che ngực, lông mi cực kì căng thẳng mà giật giật, "Lúc trước anh nói dối em là Alpha, bây giờ có phải là để em không buồn mà lại gạt em nữa, Alpha ưu tú như anh hẳn là thích Omega giống Omega nhất, làm sao lại thích em… Omega không giống Omega.".
"Vậy thì em có muốn kiểm tra anh không?" Cố Điển ngồi ngay ngắn bên cạnh Khâu Tác.
"Gì cơ?".
"Em kiểm tra anh, xem thử anh thích em hay lừa em." Cố Điển nói, "Em thì sao? Có thích anh không?".
"Hả?" Đôi mắt Khâu Tác càng lúc càng trở nên bối rối, bài toán này còn khó giải hơn hình học không gian, trước giờ cậu chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Thói quen lâu ngày khiến cậu bỏ qua, thế giới của cậu cũng chỉ mở ra không hề phòng bị với một mình Cố Điển.
Khâu Tác thích Cố Điển? Dường như đây không phải là một vấn đề, mà là một câu trả lời rõ ràng.
"Em muốn thử không?" Cố Điển hỏi.
"Thử cái gì?"
"Thử xem em có thích anh hay không."
"Làm thế nào?"
"Như này…" Cố Điển nhẹ nhàng nhéo cằm Khâu Tác, đặt lên đó một đôi môi ấm áp, hơi rung động như lông của chú chim non…
Editor: Không, vấn đề này dễ hơn hình học không gian rất nhiều:D Vậy là hoàn rùi, chỉ có 9 chương nhưng mà nhây đến tận 2 tuần, mà cũng do không có lap nên tiến độ khá chậm. Cá nhân mình thấy không thích bộ này lắm vì chưa có sự rõ ràng trong tình cảm từ Khâu Tác, mà vừa làm vừa đọc nên thôi kệ =)))) có thêm phiên ngoại 2 đứa phát cơm chó thì càng tuyệt vời hơn. Nếu bạn đọc hết thì mình xin cảm ơn bạn rất nhiều, nếu có thiếu sót, lỗi trong quá trình đọc mong bạn góp ý nhẹ nhàng nha 🥺 sắp tới mình có dự định làm bộ "Xông lên đi! Dâu tây nhỏ" vì đọc văn án cute lắm, mong mng đón chờ và ủng hộ nha. Cảm ơn nhiều hehe.