Em thực sự không gian lận trong kỳ thi, không phải em gian lận thì sao lại có những tin đồn đó, em rốt cuộc đang nghĩ gì, tại sao em lại gian lận chứ.
Cận Từ hỏi, "Thật sự là cậu sao?"
Tạ Dương chống tay lên mặt, im lặng một lúc rồi nhìn Cận Từ với vẻ thích thú, "Không phải tôi thì là ai?"
"Tôi không biết." Giọng điệu của Cận Từ nhàn nhạt, như thể hắn không quan tâm đến câu trả lời của Tạ Dương.
Lời nói vừa dứt, hắn cũng không nói gì thêm, thậm chí không có động tác dư thừa mà bước thẳng ra khỏi phòng Tạ Dương.
Tạ Dương ngồi co người trên ghế, hai tay vẫn ôm hai má, nhìn chằm chằm cánh cửa một hồi lâu.
Sau đó, cậu đứng dậy, chạm vào cánh cửa gỗ cũ kỹ và loang lổ vết ố, đặt lên tay nắm cửa có phần gỉ sét, rồi một tiếng lách cách nhẹ nhàng khóa cửa lại.
**
Ngày thứ hai, Tạ Dương dậy rất sớm, dì Vương trong nhà vừa làm bữa sáng xong, Tạ Dương đã chuẩn bị xuống lầu.
Cậu thản nhiên mặc chiếc áo khoác đồng phục học sinh màu trắng sọc xanh đậm xen kẽ đỏ*, ném chiếc cặp rỗng trong tay xuống ghế sô pha, lẳng lặng ngồi vào bàn ăn, bưng một bát cháo nhỏ múc từng muỗng cho vào miệng với vẻ mặt có phần uể oải.
*Ảnh tham khảo( bản convert để " thâm lam hồng giang bạch đế" mà không biết màu gì)
Sau khi mẹ Lý trang điểm, vệ sinh cá nhân thu dọn đồ đạc xong, Tạ Dương đã ăn xong bát, đang cháo cầm chiếc điện thoại di động cũ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-anh-ay-that-thom/279099/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.