Editor: Mít
Tạ Dương giơ tay ấn khóe mắt vài cái, sau đó cầm điện thoại ném xuống giường.
Xin lỗi, xin lỗi để làm gì?
Công bằng mà nói, Cận Từ không làm gì sai cả.
Hoắc Minh không có, Trương Ngộ càng không.
Bọn họ chỉ nói sự thật, chính là Tạ Dương muốn tự làm theo ý mình thôi.
Tạ Dương nhếch khóe miệng cười khổ, ánh mắt ngẩn ngơ nhìn vào dòng chữ "Thực xin lỗi" mà Cận Từ gửi trong tiết tự học buổi tối. Nội tâm cậu vẫn còn nhiều mâu thuẫn, nội tâm bất định khiến cậu rất rối loạn.
"Có bệnh rồi." Tạ Dương ném điện thoại đi, vùi mình vào chăn bông, không hề xem đống tin nhắn chưa đọc phía dưới, nhắm mắt đi ngủ.
Có một số việc không hiểu thì không nhất thiết phải hiểu.
Truyện được đăng tại lloading404.wp.com và wattpad 'Sasaswa. Những nơi khác đều là reup/ăn cắp, vui lòng đọc tại link gốc để ủng hộ editor.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tạ Dương ngủ đủ rồi liền dậy sớm, sau khi dọn dẹp xong mở cửa đi xuống lầu.
Tay Tạ Dương đặt lên nắm cửa, dừng lại một chút.
Cậu liếc nhìn thời gian, sau đó bình tĩnh lại, đem cửa mở ra.
Sau đó, Tạ Dương gặp Cận Từ cũng đang đi đến cầu thang, mặt Cận Từ không biểu cảm gì, không có dừng bước chân, cố gắng dời mắt khỏi người đối diện như chỉ vô ý đi ngang qua.
Tạ Dương dùng sức kéo tay nắm cửa, lúc này cậu không muốn nhìn thấy Cận Từ.
Nhưng vẫn phải đến trường, vẫn phải ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-anh-ay-that-thom/1904698/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.