Cuối cùng Lục Hành vẫn phạm quy.
Vừa nghe được câu "Em cũng vậy" của Dương Niệm Thù, lý trí của anh liền sụp đổ, vứt câu cam đoan ngu xuẩn "Anh đảm bảo sẽ không cử động" lúc nãy qua cho chó ăn.
Thêm một lần nữa, Dương Niệm Thù lại nằm trong lòng anh Lục Hành, "Ê ê a a" mà nức nở kháng nghị.
Cậu yên lặng còn đỡ, phát ra âm thanh nhẹ nhàng mềm mại như thế, lại còn kéo dài âm cuối, mỗi một âm tiết đều cào trúng chỗ ngứa trong lòng Lục Hành, không nặng không nhẹ, giống như từng trận gợn sóng nhỏ trên mặt hồ vốn đang tĩnh lặng, nhộn nhào mà lan tỏa ra thành từng vòng.
Lục Hành cảm thấy mình hư mất rồi.
Nụ hôn kết thúc, Dương Niệm Thù không chịu thử nữa.
Được đáp lại tình cảm, Lục Hành liền chơi xấu, kéo Dương Niệm Thù, không cho cậu đi, còn muốn nghe cậu nói lại thêm một lần nữa.
Dương Niệm Thù vừa sửa sang lại quần áo đã bị vò rối, vừa cúi đầu, "Không nói."
Lục Hành đúng thật là có kinh nghiệm, thế mà lại giả vờ như không biết, dám gài cậu phải đi học, còn cả cái gì mà diễn tập.
Cái dạng này của bọn họ, nói là đã đánh dấu vĩnh viễn rồi cũng sẽ có người tin, làm gì có ai dám nghi ngờ cả hai kết hôn giả đâu.
Dương Niệm Thù cũng không ngốc, lên tiếng chất vấn, "Sao anh bỗng trở nên dai như miếng da trâu vậy?"
"Đẹp trai không bằng chai mặt." Lục Hành kéo tay Dương Niệm Thù khẽ nhéo.
Dương Niệm Thù liếc qua, "Anh đúng là không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-bi-giao-thao-chiem-linh/1086342/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.