"Tổng giám đốc Tịch đang cưa cẩm em à?"
***
Chỉ trong nháy mắt, bởi vì giọng điệu chẳng khác nào đầu độc của anh mà giờ lồng nguc cậu đang lờ mờ căng lên.
Nhưng thứ cậu ôm lòng mong đợi nhỏ nhoi được nghe thấy nào phải câu ra lệnh "quay về đi".
Giang Nhược không tránh ngay mà nhìn Tịch Dữ Phong: "Tổng giám đốc Tịch nghĩ ra rồi à?"
"... Nghĩ ra gì?"
"Nghĩ ra em muốn gì."
Tịch Dữ Phong tỏ vẻ không hiểu, hệt như đang nói: Không phải em muốn những thứ này sao?
Dường như cậu đã quen với việc nhen nhóm hy vọng để rồi lại vụt tắt, và tốc độ chuyển từ phát cáu sang nguôi cơn bực cũng nhanh hơn hẳn.
Giang Nhược chống tay lên nguc Tịch Dữ Phong đặng ngồi dậy. Cậu hỏi: "Hôm nay anh cố tình đúng không? Cố tình gọi điện đúng lúc em đang ăn cơm với Trần Mộc Tân, bắt em thực hiện lời hứa."
Tịch Dữ Phong vẫn mím môi không nói.
Giang Nhược coi như anh ngầm thừa nhận: "Anh vẫn hệt trước đây, vẫn..."
Cậu như không tìm được tính từ phù hợp.
Ngang ngạnh? Phải hơn thế.
Không thấu tình đạt lý? Lại không đến nỗi.
Chuẩn hơn chắc chỉ có "h4m muốn kiểm soát cực mạnh", lẽ đương nhiên là bất cứ sự việc gì cũng buộc phải do anh làm chủ. Chẳng hạn như lúc cậu và Trần Mộc Tân đi ăn, anh biết rõ sẽ tạo thành áp lực cho người ta nhưng vẫn kiên quyết đợi bên ngoài.
Hoặc như vừa rồi, khi nắm được điểm yếu cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don/2760161/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.