Tuồng như chỉ cần cậu đủ ngoan, đủ vâng lời, vậy thì thứ gì cũng có thể đạt được. 
*** 
Giang Nhược hỏi xong lại hối hận. 
Cậu toan nói sang chuyện khác nhằm cho qua chủ đề này thì ngẩng đầu đối diện một ánh mắt chăm chú. 
Tịch Dữ Phong đứng trên nhìn xuống, nói: "Sao, em muốn chạy à?" 
Giang Nhược không chắc có phải anh hiểu rõ suy nghĩ của mình hay chăng, chỉ cảm thấy câu này hàm chứa ý nguy hiểm không dễ nhận ra. 
Càng giống một loại cảnh báo, nhắc nhở lần trước khi sửa đổi thoả thuận cậu đã khiêu chiến giới hạn của anh, mà sự dung túng của anh chẳng phải vô tận. 
Giang Nhược rụt tay về, cụp mắt: "Em chạy đi đâu được." 
Chắc chắn lời chịu thua này khiến lòng người vui vẻ, sắc mặt Tịch Dữ Phong dịu xuống, xoay lại bình tĩnh nói: "Hôm nay là sinh nhật em." 
Giang Nhược nghe ra hàm ý trong đó: Đừng cụt hứng như vậy. 
Với quan hệ của cả hai, có những lời nói rõ quá lại mất hay. 
Đêm nay, cuối cùng hai người cũng làm. 
Giang Nhược thực hiện cam kết trước đó, nhận lấy h4m muốn tựa như ph4t tiết của Tịch Dữ Phong dưới tư thế trói buộc. 
Như thể trải qua một cơn mưa to gió giật, đằm mình trong đó là chẳng tài nào hô hấp nổi. 
Làm xong, Tịch Dữ Phong châm một điếu thuốc. Anh hút rất chậm, hầu như để mặc nó tự cháy giữa ngón tay. 
Giang Nhược muốn bật đèn nhưng anh không cho. 
Nhờ ánh đèn đường le 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don/2760106/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.