Mộ Lăng Thần nghe lời mời gọi của Bùi Ôn Hạ, tim đập thật nhanh, ánh mắt lập lòe.
Anh đút bánh cho cậu ăn, còn rót thêm sữa: “Em ăn xong đi đã, ăn no mới có sức.”
Bùi Ôn Hạ nhồi đầy bánh vào miệng nhai nhai, quai hàm phình phình, cùng anh chia nhau ăn hết đĩa bánh. Mộ Lăng Thần chỉ nhìn cậu ăn thôi đã thấy ngon miệng, chỉ ăn vài ba miếng, còn lại đều đút cho cậu.
Không khí rất tốt đẹp.
…
Cach.
Phịch!
“Ưm…Anh chậm chút…”
Bùi Ôn Hạ bị hôn đến thở không nổi, ngã phịch xuống đệm, khóe mắt rơm rớm, đỏ hồng.
Mộ Lăng Thần nhìn chính nhân quân tử dịu dàng ôn nhu như thế, nhưng khi ở trên giường, lại trở thành một người khác hẳn, táo bạo hơn, cường thế hơn.
So về hình thể anh không đô như Tần Sở Hàn hay Diệp Lạc Dương, nhưng cũng bụng cơ săn chắc, nam tính tràn đầy, sức lực cũng không nhỏ, một đêm 5 lần không nói chơi.
Anh cười khúc khích, vén áo cậu lên, xoa nắn hai hạt đậu nhỏ: “Đã làm bao nhiêu lần rồi mà em vẫn chưa quen nhỉ, Ôn Hạ.”
“Ưm…”
Cậu tuy già đầu nhưng mấy chuyện giường chiếu lại rất non, không có một tí kinh nghiệm nào, ngay cả Diệp Lạc Dương còn làm tốt hơn cậu. Bình thường đều là do các anh chủ động, còn cậu chỉ cần nằm sấp dưới thân, hưởng thụ cực khoái.
Mộ Lăng Thần nhớ lại đêm đầu của hai người, cười ra tiếng. Đêm đầu tiên khi anh cho vào, cậu đau tới nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-tinh-ai-that-thiet-cung-khong-sai/3495123/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.