Mộ Lăng Thần và Kỳ Ân nếu muốn đánh người đương nhiên là sẽ lên kế hoạch tỉ mỉ để không bị bắt gặp. Kỳ Ân nhờ vài học sinh, làm bọn họ đứng giữ cửa. Đám học sinh này đều là nạn nhân của trấn lột, có thù hằn không nhỏ với đại ca bờm ngựa.
“Bạn học, không thể đứng ở đây…Ơ, Bùi Ôn Hạ?” Một nhóm thiếu niên trong nhóm thấy có người đứng trước cửa, định đuổi cậu thì nhận ra là ai.
Bùi Ôn Hạ bước chân vào trong, cậu muốn xem có phải là Mộ Lăng Thần thật không: “Nhường chút.”
Học sinh kia réo lên: “A! Không được!”
Nhưng cậu đã bước vào trong.
Nhà vệ sinh sạch sẽ, lát gạch trắng tinh, nhưng có mùi thuốc lá nồng nặc, gay mũi.
Mộ Lăng Thần quần áo xộc xệch, chỗ này bẩn chỗ kia có vết máu nhìn giống trùm trường hơn cả. Anh hơi khuỵu người, dùng tay bóp cằm gã bất lương, tay cầm điếu thuốc đã rít được một nửa, nhét vào mồm gã. Kỳ Ân mặc đồng phục cũng rất đáng yêu, đang cười rất vui, không thấy tình cảnh này bạo lực chút nào. Nhìn vào còn tưởng bọn họ mới là học sinh cá biệt.
Bùi Ôn Hạ nhẹ giọng: “Mộ Lăng Thần?”
Mộ Lăng Thần nghe vậy cứng người, xoay đầu nhìn cậu, kinh ngạc thất thố. Lần đầu làm chuyện xấu bị bắt tại trận, anh cũng chưa khẩn trương như bây giờ.
“Ôn Hạ?!..Chuyện này, thật ra là…”
…Ôn Hạ, sẽ không sợ anh chứ?
Mộ Lăng Thần rất sợ nhìn thấy ánh mắt e ngại dè dặt, thất vọng của cậu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-tinh-ai-that-thiet-cung-khong-sai/3455239/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.