Cấp 2, Bùi Ôn Hạ vì bị ốm nên nhập học muộn một tuần, khi cậu ta có thể đến trường thì các bạn cùng lớp đã chia phe phái từ lâu, không có chỗ cho cậu ta chen vào.
Sẽ không có chuyện gì nếu cậu ta không can thiệp vào chuyện của người khác. Một cậu bạn cùng lớp bị bạo lực trấn lột ngay trước mắt, đối với nguyên chủ có lòng chính nghĩa thì không thể bỏ qua được. Giúp được bạn học, nhưng cậu ta lại bị nhắm vào.
Đám thiếu niên bất lương hoành hành ngang ngược nhắm vào Bùi Ôn Hạ. Giúp đỡ người khác, nhưng lúc cậu ta bị bạo lực thì không ai giúp, bạn học e ngại, không muốn bị liên lụy. Cậu ta hối hận rồi.
Sau đó, Bùi Ôn Hạ vì nhiều lý do, buộc phải thôi học.
Ào!
Bùi Ôn Hạ bị tạt nước, đột ngột tỉnh táo. Trước mắt vẫn là rừng đào, đằng trước vẫn là đám người xấu.
Gã bờm ngựa cười nắc nẻ, gương mặt biến dạng: “Bùi Ôn Hạ ơi là Bùi Ôn Hạ, nhẹ nhàng mày không muốn, muốn tụi tao phải mạnh tay với mày. Ói tiền ra còn kịp, tao đấm mày nhẹ chút.”
Còn cướp tiền? Cướp từ lúc cấp 2 đến bây giờ lên phổ thông vẫn còn muốn cướp?
Bùi Ôn Hạ nửa ngồi nửa tựa vào thân cây, lòng bàn tay đau rát, đầu và lưng cũng đau, chắc là lúc cậu ngất xỉu đã bị bọn họ đánh một trận.
May quá, bọn nó không đánh vào mặt.
Một gã đàn em nhìn cậu cứ lờ đờ, sợ có án mạng, hoảng hốt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-tinh-ai-that-thiet-cung-khong-sai/3449977/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.