Chủ nhật.
Cổng sau của công viên giải trí Wowland.
Vì chưa có công ty quản lý nên Bùi Ôn Hạ không có nơi ở, cho nên ở tạm nhà của Diệp Lạc Dương. Cậu muốn mua lại căn nhà cũ của nguyên chủ và mẹ nhưng vẫn chưa đủ tiền. Dạo này cũng không thấy đám người tới cửa đòi nợ, nhưng ai biết được Bùi Họa sẽ dày vò bọn gã được bao lâu.
Bộp.
“Anh Bùi, sao lại đứng đây một mình thế?” Từ đằng sau, Kỳ Ân tiến đến vỗ vai cậu.
Cậu ta đội mũ lưỡi trai, khẩu trang kéo xuống cằm, gương mặt đúng là đáng yêu, cười cũng ngọt, nhưng Bùi Ôn Hạ lại cảm thấy có chút ác liệt.
Cậu liếc nhìn cánh tay đang treo trên vai mình, nhịn xuống xúc động đẩy người ra, hơi lùi bước: “Diệp Lạc Dương đi mua bữa sáng, bảo tôi chờ.” Có thể là cậu hơi mẫn cảm nhưng Kỳ Ân mang lại cho cậu cảm giác rất không khỏe.
Kỳ Ân thu tay lại, liếc ngang liếc dọc, cười cười: “A, đúng ha, em cũng chưa ăn sáng nè. Tính sao đây ta.”
Bùi Ôn Hạ suy nghĩ chốc lát, chỉ tay ra ven đường: “Hủ tiếu kìa.” Ý là, qua kia ăn đi.
Kỳ Ân: “…” Nếu là người bình thường thì phải gọi điện cho Diệp Lạc Dương mua thêm một phần mới đúng? Cậu ta là người của công chúng, ăn lề đường thành ra cái gì.
Cạch.
Có một chiếc xe dừng trước cổng, có vài người từ trên xe bước xuống.
Là Mộ Lăng Thần: “Ôn Hạ? Em đến sớm vậy?”
Đường Hiểu Vi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-tinh-ai-that-thiet-cung-khong-sai/3449975/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.