Chiều hôm đó, Trần Viễn Văn bước vào phòng tắm còn tỉnh táo, khi đi ra đã ở trạng thái nửa mê nửa tỉnh, được Hứa Vị bế trở lại giường ngủ.
Kỳ thật không phải Trần Viễn Văn thể chất yếu đuối, mà là phòng tắm quá nóng bức ngột ngạt, một người khi bị kích thích sẽ không chịu nổi, chân mềm nhũn, đầu óc choáng váng.
Hơn nữa, Trần Viễn Văn đêm qua uống rất nhiều, bị Hứa Vị tra tấn lâu như vậy thật sự không nhịn được nữa.
Sau khi Hứa Vị đặt anh lên giường, cậu liền đi phòng khách, kéo vali vào phòng ngủ, thu dọn hành lý.
Anh dựa vào gối, một tay chống cằm, nửa nheo mắt, lười biếng nhìn Hứa Vị.
Hành lý của Hứa Vi rất đơn giản, có mấy chiếc quần dài, mấy cái áo phông, hai ba cuốn sách và một chồng đĩa CD.
Hứa Vị đặt sách và đĩa CD lên bàn cạnh giường ngủ, cầm quần áo lên hỏi Trần Viễn Văn: "Có thể treo vào đâu?"
"Tùy cậu." Trần Viễn Văn yếu ớt trả lời.
Nghe vậy, Hứa Vị mở tủ quần áo của Trần Viễn Văn ra, treo quần áo của mình vào đó.
Tủ quần áo của Trần Viễn Văn rất lớn, chứa đủ loại áo sơ mi, đỏ, vàng, xanh lá cây, đủ màu sắc, những chiếc áo phông đơn giản của Hứa Vị treo cạnh những chiếc áo sơ mi sặc sỡ của Trần Viễn Văn, có vẻ hơi lạc lõng.
Trần Viễn Văn nằm trên giường nhìn chằm chằm một lúc, trên môi nở một nụ cười không thể giải thích được.
Sau khi thu dọn hành lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-map-mo/3350943/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.