Chương trước
Chương sau
" Ngài nghĩ sao nếu người thứ hai mươi xuất hiện?".

Không thấy thánh linh tế Liam trả lời, Aeon lại nhắc lại một lần nữa.

Tất cả mọi người trong chính điện đều há hốc miệng, kẻ này sao lại gan thế chứ.

Liam cố bình tĩnh lại, không thể nào, người đó đã chết rồi mà, linh tế này không thể nào là người đó được, nhưng để trừ hậu quả, người này cần phải bị trừ khử.

" Được, rất giỏi, vậy ngươi cứ thử xem".

Năm nào có một nhóm linh tế mới tới cùng đều xảy ra chuyện này nhưng năm nay có vẻ thú vị hơn nhiều, chỉ sợ chuỗi ngày sắp tới ở thần điện sẽ không được yên ổn cho lắm.

Vị trưởng linh tế quản lý thần điện thấy không ổn liền lập tức đi ra ngoài không rõ là đi đâu.

Thánh linh tế Liam thay đổi chủ đề " Tất cả linh tế đều đã được thần linh ban phước mở ra sức mạnh pháp thuật của mình nhưng hẳn là các ngươi đều chưa biết cách để sử dụng".

" Những người cũ thì đã có sư phụ của mình, sáu linh tế mới sẽ phải lựa chọn một trong các trưởng linh tế làm thầy dạy pháp thuật của mình".

" Ở thần điện, ngoài ta thánh linh tế duy nhất ra còn có ba vị trưởng linh tế khác, ta rất có hứng thú với hai người các ngươi đấy".

Cả căn phòng lớn im lặng chỉ có tiếng thở dưới quyền uy của thánh linh tế Liam.

Vị trưởng linh tế ban nãy đi ra ngoài đã quay trở lại và đi theo hai người còn lại lên bục cao.

Aeon và Elion tập hợp vào một chỗ với bốn người còn lại chuẩn bị cho lễ nhận thầy.



Liam đã nói ẩn ý như vậy, đương nhiên ba vị trưởng linh tế kia đều không dám nhận Aeon làm môn đồ của mình.

Vị trưởng linh tế khi nãy chạy ra ngoài đã nhận lấy Elion giúp cậu ta thoát khỏi lưỡi hái tử thần nhưng vì Aeon đã chọc giận thánh linh tế Liam nên ông ấy không dám giúp cậu mà chờ một người khác tới trợ giúp.

Chỉ còn lại Aeon cô quạng đứng một mình ở dưới... à không, còn có cả Kaveln, cậu ta vốn được một vị trưởng linh tế khác lựa chọn nhưng lại cả gan tử chối, nói rằng muốn được làm môn đồ của thánh linh tế Liam cho bằng được.

Liam cười nhếch môi ngẩng cao đầu hỏi ý nhưng giọng điệu như thể ra lệnh cho Aeon " Ta muốn nhận ngươi làm môn đồ của ta, ngươi có chấp nhận hay không?".

Aeon nghĩ chứ, ngu mới đồng ý, cậu cũng ngẩng cao đầu mà đáp " Ta không đồng ý".

Liam biết trước Aeon sẽ nói vậy vì mục đích anh ta muốn là cậu sẽ không được ai chỉ dạy và trượt trong kỳ thi pháp thuật sắp tới rồi bị khai khừ khỏi thần điện.

" Được, rất có chí khí, vậy buổi lễ sẽ kết thú...".

" Khoan đã!".

Ngoài cửa lớn có người bước vào, thân hình nhỉ thấp hơi lùn được bao chùm kín trong cái áo choàng màu trắng hoa văn vàng kim cao quý.

Saphiren bước vào trong ánh mắt kinh ngạc của toàn bộ người ở đây, nếu nói thánh linh tế Liam ngại đối mặt nhất là ai thì không còn ai khác ngoài Saphiren.

Người quản lý thư viện pháp thuật của thần điện, cũng là người mà vị trưởng linh tế khi nãy đi gọi tới.

Anh ta bình thường không bao giờ ra khỏi thư viện, nhiều người còn không biết gương mặt anh ta trông như thế nào nhưng chỉ vì nghe vị trưởng linh tế kia miêu tả Aeon rất giống vị hoàng tử trong bức tranh cổ trong phòng của anh ta nên anh ta đã lập tức lao tới.

Saphiren cũng tính là một linh tế nhưng anh ta lại không tôn sùng thần Uranus, thay vào đó anh ta tôn sùng vị hoàng tử kia, còn được thần Uranus ban cho khả năng trường sinh bất tử, cho nên ở thần điện này chỉ có anh ta mới đủ trình để đối chọi lại với Liam, nhưng bình thường anh ta không quan tâm chuyện bên ngoài nên đã để cho Liam lộng hành bao lâu nay.

Bước vào nhìn rõ dung nhan của Aeon, ánh mắt anh ta sáng quắc lên như vì sao, mặc dù anh ta chỉ cao tới vai cậu, dáng vẻ nhìn như một đứa trẻ mới mười lăm tuổi mà thôi.



" Ta muốn nhận cậu ấy làm môn đồ của ta".

" Ồ" Tiếng ồ đồng thanh vang lên.

" Tại sao?" Liam cắn răng, tại sao kẻ này lại xuất hiện ở đây vào lúc này phá hoại kế hoạch của anh ta.

Saphiren nhếch môi đi tới gần Liam nói nhỏ chỉ hai người nghe rõ " Tôi nghĩ là cậu hiểu vì sao tôi lại làm thế hơn bất kỳ ai chứ?".

" Cậu ta không phải là người đó" Liam khẳng định.

Saphiren đáp lại " Phải hay không, không phải do cậu nói mà định, đừng quên lí do vì sao cậu có được cái vị trí thánh linh tế này, cũng như làm nhiều việc sai trái mà vẫn được thần Uranus nhắm mắt bỏ qua cho".

Thần Uranus chính là điểm mấu chốt của Liam, anh ta nắm chặt nắm đấm.

Saphiren chân ngắn lon ta lon ton đi tới bên Aeon tưởng là ngầu lắm rồi kéo tay cậu rời khỏi chính điện. Liam không dám ngăn lại, anh ta không dám đối đầu với Saphiren, sợ kẻ kia hứng lên liền phanh phui hết quá khứ hèn mọn của anh ta cho tất cả mọi người, khi đó mọi vinh quang, phú quý bây giờ đều tan biến hết.

Lời của Saphiren chọc vào nỗi đau của Liam, chọc vỡ quá khứ mà anh ta đã cố che giấu bao lâu nay.

Suốt mấy trăm năm nay, người mà anh ta muốn giết nhất chính là Saphiren, không vì cái gì khác, vì anh ta là người duy nhất ngoài Uranus biết được quá khứ của anh ta.

Khi vị hoàng tử đó còn sống, cả Liam và Saphiren đều là tùy tùng bên cạnh ngài ấy, Liam là người hầu, còn Saphiren tuy cũng là người hầu nhưng lại là đứa trẻ mồ côi được hoàng tử cứu mạng rồi nhận nuôi bên người.

Thần Uranus biết vị hoàng tử rất thương những tùy tùng bên người mình nên mới ban cho Saphiren khả năng bất tử chờ một ngày nào đó vị hoàng tử kia tái thế, còn Liam tham vọng nhiều hơn, muốn trở thành thánh linh tế, thần Uranus cũng đành thiên vị cậu ta mà thành toàn.

Chỉ không ngờ là tham vọng của Liam sâu không có đáy, còn muốn quyến rũ cả Uranus, người yêu của chủ nhân mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.