Khi người thanh niên bước ra, rất nhiều người đều thở phào, đặc biệt là người chủ trì lễ hiến tế.
Bên hiệp hội linh tế ra lệnh phải xử tử Aeon, nhưng rất rõ ràng thần linh đã nhìn trúng cậu, khiến ông ta lưỡng lự không biết quyết định ra sao.
Để tha cho Aeon thì cần một lí do chính đáng.
Mà lí do đó là người thanh niên không ai biết là ai kia mang tới.
Ông ta phất tay ra hiệu cho binh lính đi tới bắt lấy thanh niên kia, một bên lại ra hiệu cho nhóm người của hiệp hội linh tế tới dìu Aeon đi xuống.
" Nếu đã như vậy, chuyện này xem như là hiểu lầm".
Aeon mãi vẫn chìm trong sự mơ màng " Hỡi cha ơi, là người tới cứu con sao? người không giận con nữa sao? Ôi chao con ước mình có thể ôm lấy ngài, hỡi cha thân yêu, xin ngài hãy tha thứ cho sự lỗ mãng của con, con vui lắm, con rất vui vì cha đã không bỏ rơi con".
Lúc cậu tỉnh táo lại thì người thanh niên kia đã bị binh lính bắt lấy đưa lên đài xử tử, cậu không quan tâm tới hai người linh tế khác của hiệp hội tới dìu mình mà chạy như bay lao tới bên dưới, mặc cho đôi chân trần dẫm phải hòn đá cũng không kêu lên tiếng nào.
" Không! Không phải đâu mà, anh ấy vô tội, đừng xử tử anh ấy...".
Aeon bị binh lính giữ chặt lấy bịt miệng lại, anh ta thì thầm đủ cho cậu nghe " Quản giáo quyết định như vậy là để bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-do-trung-thanh-cua-than-dien-anh-sang/3645071/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.