Khi Aeon mở mắt ra thì đã là sáng hôm sau, bao năm qua vẫn vậy, cậu bị rèn giũa một cách đúng giờ, cho dù tiếng chuông đồng đánh thức mọi người còn chưa kêu thì cậu đã tỉnh lại trước đó đúng nửa phút.
Ngày kia cậu sẽ phải làm lễ chính thức trở thành linh tế của thần điện cho nên hai ngày này cậu không cần phải nghe giảng nữa mà được quản giáo cho phép nghỉ ngơi dưỡng sức.
Aeon nghĩ tới chuyện bản thân sẽ trở thành linh tế chính thức mà hồi hộp không thôi, cậu lấy ra cuốn sách chỉ dạy về những lễ nghĩa phải làm trong ngày nhận chức, cậu không muốn tới lúc đó sẽ xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào làm cha không vui, cậu phải làm nó thật hoàn hảo.
Đọc sách chăm chút suốt hai tiếng, hai eo của Aeon nhức mỏi, cậu đứng dậy vươn vai trùng hợp tầm mắt lại phóng tới chỗ mặt trời đang chiếu sáng qua cửa sổ.
Bỗng dưng lại nhớ tới hôm cậu cùng người thanh niên kia lẻn ra ngoài ngắm mặt trời lặn, cảm giác tự do khi đó khiến cậu cảm thấy khoan khoái nhớ mãi không thôi.
Con người mà, mong muốn thứ gì một khi đã đạt được một lần thì rất dễ muốn có thêm lần hai, lần ba.
Aeon nhìn ra tường đá bên ngoài sân, tuy hơi cao so với cậu nhưng cũng không hẳn là không cách nào trào qua được, những năm qua là cậu nhát gan không dám làm trái quy tắc của ngôi đền cho nên chưa từng dám thử trèo qua.
Nhưng sau lần đó, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-do-trung-thanh-cua-than-dien-anh-sang/3645068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.