🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xe dừng ở cuối đường xi măng, hướng lên trên chính là thềm đá dốc đứng, nếu không quen đi đường núi thì sợ là rất khó khắc phục chướng ngại tâm lý, vì thế Kinh Trập dặn dò anh: “Anh ở đây chờ em đi, em tự đi lên cũng được.”

Lâm Kiêu nắm lấy tay cô, bĩu môi nói: “Sao vậy? Anh coi em là bà xã mà em lại coi anh là tài xế hả?”

Kinh Trập thở dài, nắm lấy tay anh, lẩm bẩm nói: “Cũng không biết năm đó là ai đòi trèo lên bậc thang rồi ôm chân em không cho em đi nữa.”

Lúc đó là đi chùa miếu khi còn nghỉ hè.

Lâm Kiêu nhịn không được bật cười, kéo Kinh Trập lại bên người, hai người sóng vai nhau đi lên trên.

“Em không cảm nhận được sao? Anh chỉ là thích em thôi.”

Bởi vì thích cho nên muốn tiến vào trong đôi mắt của em, trong lòng, trong đầu óc, muốn bất cứ thời khắc nào em cũng nhìn thấy anh và nhớ anh.

Trời hết mưa, mây đen lập tức tan đi.

Hơi nước ẩm ướt còn treo trên mỗi mảnh lá cây, bị sắc đêm phản xạ ra ánh sáng trắng lạnh lẽo.

Kinh Trập hái một bó cúc non từ ven đường, đặt ở trước bia mộ. Cô ngồi xổm xuống, mắt nhìn người trên ảnh chụp, giơ tay lau khô vết bẩn.

Đã lâu lắm rồi, ảnh chụp đều đã mơ hồ không thấy rõ lắm, Kinh Trập cũng sắp quên mẹ mình trông như thế nào.

Ngay cả trong mơ thì khuôn mặt của mẹ cũng rất mơ hồ.

Lúc sắp đi xuống núi, Kinh Trập ôm lấy Lâm Kiêu, giọng nói có chút

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-do-ngay-xuan/1053909/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tín Đồ Ngày Xuân
Chương 44
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.