Edit: Khang Vy
Beta: Peachh
Ngày đó, sau khi Ngu Nguyệt rời khỏi, trong phòng thay đồ chỉ còn lại một mình Trần Trạch Dương, nhìn thấy bóng dáng rất nhanh đã biến mất, cậu cúi đầu cười khẽ, cánh tay vẫn còn lại nhiệt độ chứng minh cô đã từng ở đây.
Tiếng vòi hoa sen trong phòng tắm mở mức lớn nhất cũng có thể nghe được tiếng thở dốc trầm thấp:
“Ngu Nguyệt…”
“Ngu Nguyệt…”
Trần Trạch Dương xoa vuốt côn th*t cực lớn, hai viên tinh hoàn nặng trĩu đong đưa, quy đầu tròn trịa, mã mắt đã không ngăn nổi chất lỏng chảy ra.
Cho tới tận khi bắn tinh, trong đầu cậu cũng chỉ có một mình Ngu Nguyệt, từ lúc cô suốt ngày trêu chọc cậu, cậu đã nghĩ tới việc đâm sâu vào trong huyệt nhỏ của cô, bắn tinh dịch vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, trên giường, sofa, ban công, phòng bếp, tất cả đều lưu giữ dấu vết ân ái của hai người bọn họ.
Bây giờ cậu chỉ muốn trói Ngu Nguyệt vào bên người, làm tình với cô, chơi cô tới mức không xuống giường nổi, nhưng cậu không thể, thậm chí còn không thể nói với cô rằng, “Tớ thích cậu, thậm chí còn lâu hơn cả cậu thích tớ.”
…
“Đi nào đi nào, đi chơi thôi, Trần Trạch Dương không được thì đổi người khác.” Tôn Hạo vừa bước vào lớp đã thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Ngu Nguyệt.
Ngu Nguyệt bị bọn họ kéo gọi mời mọc mới đi cùng, tuy rằng trong mắt người ngoài, loại côn đồ lưu manh như cô kiểu gì cũng dính dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-do-anh-trang/2442226/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.