Ngồi nhìn trời mây một lúc, cô và anh đến một nhà sách lớn bán rất nhiều bút sách. Cô mua trọn bộ Quà tặng cuộc sống, vài quyển Đắc nhân tâm, anh cố ý lấy thêm cho cô quyển "Quẳng gánh lo đi và vui sống", và "Đi tìm lẽ sống". Mua xong, hai người đi đến quầy tính tiền, anh đưa nhân viên thẻ Visa của mình. Cô lên tiếng ngăn cản:
- Cái này em mua cho em mà, anh đừng làm thế.
- Không, cái này là quà chúc mừng em đã thuyết trình chiến thắng thuyết phục. - Anh mỉm cười và nói.
- Anh đã tặng em một cây Acmonica rồi. - Thiên Trang nhắc.
- Cái đó là quà gặp mặt.
- Hèn gì ba em nói anh đào hoa, đúng là anh tán gái giỏi phết.
- Vậy à? Vậy cũng được gọi là tán gái hả. - Anh nháy mắt một cái, trêu chọc - Vậy em đổ chưa?
- Xí, tôi đây sẽ không đổ trước chú đâu. - Cô hất cằm nói.
- Vậy à. Nhưng nếu anh nói mình lỡ gục trước nhan sắc và cá tính của em rồi thì sao?
Những câu chuyện nho nhỏ cứ thế suốt dọc đường đi, chẳng mấy chốc hai người đã vô cùng thân thiết. Không khí trên xe cũng vui vẻ hơn lúc vừa rời khỏi nhà. Còn về vấn "gục", "đổ" gì đó mà Đức Minh nói, cô tự động xem nó như lời nói giỡn, trêu chọc của anh mà thôi. Không suy nghĩ quá nhiều, vui vẻ đuà giỡn lại.
Một lúc sau, hai người đã đến cửa hàng bán dụng cụ âm nhạc. Tầng dưới của cửa hàng được tận dụng làm một quán cafe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-tinh-yeu-trong-binh-yen/69105/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.