Có niềm vui nào to lớn hơn, hạnh phúc hơn của những đứa con đi xa là được trở về nhà. Có nỗi nhớ nào da diết và mãnh liệt bằng nỗi nhớ cha mẹ và vỡ òa cảm xúc khi gặp lại. Vì muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ nên cô và anh đều chưa từng báo trước chuyến về thăm này. Vừa xuống khỏi sân bay cô và anh đã chạy thật nhanh về nhà. Lúc ấn chuông cửa, Thiên Trang vô cùng hồi hộp, đứng bên ngoài mà tay cô toát mồ hôi, Đức Minh phải liên tục trấn an sự phấn khích của cô.
Người ra mở cửa nhà không ai khác là dì Hảo, vừa nghe tiếng kéo cửa lộc cộc, cô biết giây phút đoàn viên không còn xa nữa. Cửa vừa mở toang, dì Hảo bỗng thét lớn lên:
- Cô Trang, cô Trang có phải không ạ?
- Dạ phải ạ. Con đã về. - Cô bước đến choàng tay ôm lấy dì chào hỏi.
- Cô chủ về nước sao không báo cho ai biết hết vậy. Ông bà chủ sẽ vui lắm đây.
- Dạ. Con muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ.
Cô buông dì Hảo ra, đi vào trong nhà. Đức Minh đi theo sau lưng cô, cũng chỉ mỉm cười nhìn cô.
Hôm nay là cuối tuần nên ba mẹ đều có mặt ở nhà, nghe những âm thanh ở dưới nhà, nghĩ có khách đến chơi nên cũng đã đi xuống. Nhưng khi thấy hai "vị khách" vừa đến nhà mà ngỡ ngàng, đứng chết trân tại chỗ, ba mẹ cũng chẳng thể tin được cô lại về lúc này.
Thiên Trang vừa gặp ba mẹ, bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-tinh-yeu-trong-binh-yen/1994898/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.