Những vệt nắng căng tràn đang nô đùa cùng gió, lưu luyến vương trên lòng bàn tay bé nhỏ của Thiên Trang. Tâm hồn cô đã từng đuổi theo những vệt nắng ấy, để rồi cuối cùng nhận ra rệu rã, phí hoài với những yêu thương xa vời như trò đuổi hình bắt bóng ngày xưa hay chơi. Cả trong hơi thở cũng là không khí xa lạ mệt mỏi, cô không tìm được cảm giác cận kề thân quen và hạnh phúc của trước kia. Không tìm được cảm xúc trong nụ hôn anh trao.
Sau nụ hôn điên cuồng và vội vã, anh buông cô ra, mệt mỏi ngắm nhìn cô, trên mặt đầy vẻ cầu xin. Lúc này cô mới lên tiếng hỏi:
- Anh nhận ra mình yêu em từ lúc nào?
- Từ hôm em say rượu nói không cần anh nữa.
- Vậy anh nghĩ anh đã yêu em từ lúc nào? - Cô tiếp tục gặng hỏi.
- Từ rất lâu rồi, có thể là từ lúc em còn nhỏ, khi đó em hay bắt anh và mọi người nghịch phá khắp nơi cùng với em. Những lúc em nhõng nhẽo sắp khóc, chỉ cần nhìn đôi mắt ửng đỏ của em là anh không thể nào phản đối được. Luôn phục tùng mệnh lệnh của em vô điều kiện. Có lẽ lúc đó trái tim đã thuộc về em rồi nên mới nhún nhường em thế mà anh không biết.
- Nhưng lúc đó, rõ ràng anh cũng như thế với chị Thiên Ân - Cô nói về chị. Nhắc anh về người anh đang yêu công khai.
- Thiên Ân hả - anh thoáng trầm ngâm, nhìn những cành cỏ lau nghiêng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-tinh-yeu-trong-binh-yen/1994801/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.