Giữa trưa Jungkook than đói liền xuống cổng bệnh viện mua cái gì đó ăn lót dạ. Trong lúc trong phòng chỉ có một mình Taehyung đang nghỉ ngơi thì Namjoon đến.
"Chào!" Y lịch thiệp đi đến ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường.
"Kim thiếu! Anh đến tìm Jungkook sao?" Taehyung muốn ngồi dậy một chút, nhưng vì vết thương nên lại thôi.
"Cậu cứ nằm đi. Thật ra tôi đến thăm cậu. Vết thương sao rồi?"
Taehyung gật đầu.
"Đã khá hơn nhiều rồi. Đến đây thăm tôi thực sự phiền phức cho anh."
Namjoon cười rộ, xua tay.
"Cậu Kim, đừng khách sáo. Thật ra tôi mới là người mang ơn cậu. Nếu không có cậu thì coi như tôi là người anh trai vô dụng rồi!"
Hắn nghe vậy cũng chỉ biết cười trừ. Sau một hồi im lặng mới nghĩ đến một chuyện.
"Đúng rồi, lúc sáng tôi có nghe Jungkook kể lại tối qua anh đã đến đưa tôi tới bệnh viện. Anh sao có thể biết được nơi đó?"
Y khẽ cười, lúc này mới lấy ra từ trong túi một vật mảnh nhỏ tựa như một miếng sticker nổi thông thường, nhỏ bằng một đốt ngón tay. Y để trên bàn tay rồi đưa ra cho Taehyung xem.
"Đây là con chíp mà tôi đã cài vào tập tài liệu đó. Thực ra ngay từ đầu tôi đã tìm hiểu về Kei, biết được một số chuyện. Cũng biết nó có ý định lấy cắp tài liệu. Tôi vốn dĩ chỉ muốn xem xem công ty đối thủ nào ra tay phía sau. Nhưng không ngờ lại dùng con chíp này vào trường hợp hôm qua."
"Hôm qua cũng là tôi bất cẩn, tự làm mình bị thương. Nếu không có anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-tai-xe-cho-sieu-xe/1801371/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.