"Anh là tên khốn!"
Chanji chỉ kịp oán trách vài từ trước khi bị thuốc mê bức cho bất tỉnh. Kei đứng đó, cầm sợi dây thắt lưng, chỉ chờ đến lúc người kia bất tỉnh liền đem trói lại rồi nhốt vào bên trong tủ đồ. Xong xuôi hết thảy mọi việc, gã lấy di động soạn tin nhắn cho Jungkook. Sau đó không phải chờ đợi quá lâu, Jungkook đã có mặt và gã chỉ cần tỏ ra cái vẻ thất tình đến đáng thương cùng với chai whisky là ổn.
"Này, mặt mày bị làm sao vậy?" Jungkook ngồi xuống phía đối diện, nhíu mày nhìn người phía trước.
"Mất, mất tất cả rồi!" Hắn đau đớn rên rỉ, giống hệt như một kẻ say đang nói bừa.
"Hả? Mất tất cả là sao? Thua cá độ à?"
Kei lại diễn vẻ đau thương, uống cạn ly rượu.
"Không. Là Chanji.."
Lúc này, Jungkook mới có dịp nhìn quanh căn phòng. Bất chợt phát hiện ra không thấy bóng dáng của Chanji. Mà nhìn vẻ mặt khổ sở của Kei bạn cậu thì ngốc lắm cũng hiểu được vấn đề. Jungkook đập bàn.
Loading...
"Mẹ nó, cậu ta phản bội mày rồi đúng không?"
Nói đến đây, Kei không đáp, chỉ cúi xuống rót thêm một ly rượu.
Jungkook nhếch môi khinh khi.
"Tao biết ngay mà! Nhưng từ bao giờ?"
"Hôm qua, tao đọc được tin nhắn của Chanji với gã khác. Tao rốt cuộc chỉ là con rối, là một cái hố vàng cho cậu ta đào để rồi đem cho thằng đàn ông khác!"
Kei tức giận, vừa tỏ ra vẻ đau khổ mà gầm lên. Chanji thật sự thì không có khả năng biện minh, còn Jeon Jungkook, vì bạn mà tin tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-tai-xe-cho-sieu-xe/155702/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.