Bình thường, nếu nhân vật chính trong cuộc máu chó thì đương nhiên người khổ sở nhất là người ngoài cuộc. Và Jo đang thấu hiểu dần dần cảm giác ấy.
Hôm đi chơi bi-a về, thằng nhóc Jeon Jungkook đến thẳng phòng, tìm đích danh hắn. Jo ngơ ngẩn một hồi, còn tưởng hôm nay nhóc con đến chào hắn đi chơi mới về. Ai ngờ vừa nhìn thấy mặt, Jungkook đã ném đôi giày da vào người làm hắn không kịp phòng thủ, kết quả suýt nữa đầu bị bổ đôi như dưa hấu. Sau đó Jeon Jungkook còn không thèm mở miệng hỏi hắn có làm sao không, mà đã xông đến xem hắn như bao cát đấm đấm.
"Jeon thiếu, rốt cuộc cậu bị cái quái quỷ gì?!"
Jungkook dừng tay, trừng lớn mắt, khuôn mặt có chút gì đó vô cùng hốt hoảng cộng thêm bối rối, nói như muốn táp vào mặt người phía trước bằng cơn thịnh nộ của mình.
"Anh đó! Anh làm bảo tiêu cho tôi cái kiểu gì vậy hả? Anh có biết hôm nay thiếu gia của anh đã bị cái gì hay không?"
"Bị... bị cái gì?"
Jungkook nhìn hắn thở hồng hộc, môi run lên từng chút. Trong đáy mắt hiện rõ tia ngập ngừng. Thế nào lại khó nói như vậy? Mà cũng phải thôi, chẳng lẽ lại đi nói Jeon thiếu của cậu bị người đàn ông khác đè ra cắn môi sao? Không được! Tất cả, tất cả là vì cậu chủ quan không phòng bị, đi xem thường tên họ Kim kia, rốt cuộc bị ăn một đòn nhục nhã mặt đàn ông.
Jungkook nghĩ xong, lúc này thì Jo chính là hiện thân của tấm thớt, trực tiếp thụi một cú vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-tai-xe-cho-sieu-xe/155696/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.