"Chao ôi, cái ngày quái gì thế, lạnh chết mất!"
Chàng trai trẻ mặc quân phục ngồi khoanh chân quanh chậu than sưởi, hai tay đặt bên miệng vừa hà hơi sưởi ấm vừa hỏi: "Ây, Thiếu tá Quý đâu? Không lẽ vẫn đang tập luyện hả?"
Tuyết dày bị gió thổi tán loạn, chúng tuỳ ý bay cao rồi trượt xuống lao vào cửa sổ.
Một tiếng bộp vang lên, cửa sổ bị đóng, đóng thật chặt, khoá lại.
Người đóng cửa trả lời: "Chắc vậy. Dẫu sao cậu ấy mới tốt nghiệp đã phụ trách nhiệm vụ lớn như này cơ mà, chắc chắn áp lực lớn lắm."
"Liều thật." Một người khác đội mũ liên tục khen ngợi: "Trời đổ tuyết lớn thế, anh Quý cũng giỏi quá."
Người bên cạnh tiếp lời: "Chẳng phải cậu ấy vẫn luôn như vậy à? Nếu không dựa vào đâu mà quân hàm của cậu ấy cao hơn chúng ta?"
Mọi người cười cười nói nói. Bên chậu than, một cậu trai mặc thường phục bỗng đứng lên đi ra ngoài: "Mấy anh sưởi ấm tiếp đi, em ra ngoài xem anh ấy."
Cậu trai nói chuyện tên là Ôn Thiệu Kỳ, nhà mở ngân hàng. Mặc dù tuổi cậu không quá hai mươi nhưng lại là người Bạc Thành gốc. Cậu cứ như Bạch Hiểu Sinh[1] vậy, dù là chuyện trong giới thương chính hay tin đồn bí mật, cậu đều có thể nói được một hai câu.
"Có gì đâu mà xem? Áp lực lớn, tăng cường tập luyện cũng là chuyện bình thường." Người đóng cửa cũng đứng dậy, muốn kéo cậu về: "Em còn sợ anh Quý không thể cáng đáng được à?"
Ôn Thiệu Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-nui/2917067/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.