Quý Duy Tri sững sờ đủ ba giây.
Mấy ý cơ? Thịnh Tuy... bị quỷ ám hả?
Quý Duy Tri chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của anh, song cậu cảm thấy mặt mình đã nóng đến hoảng hốt: "Nước X dạy anh học thói bịp bợm khoác lác rồi."
Với tình hình hiện tại, nhắc đến nước X sẽ không phù hợp lắm. Thịnh Tuy không nói nhiều thêm nữa: "Đi thôi, anh đưa em đến nhà họ Ôn."
Hai người đi song song, thỉnh thoảng quần áo sẽ chạm vào nhau.
Lúc này Quý Duy Tri mới nhận ra khoảng cách giữa hai người hơi gần quá. Ban đầu là cậu thề son thề sắt "Nếu anh dám đi thì sau này chúng ta đừng liên lạc nữa", giờ đây cậu lại bị lời ngon tiếng ngọt làm cho đầu óc rối tinh rối mù, cũng chẳng còn được bao nhiêu khí thế.
"Không cần anh đưa, em không thích ngồi xe." Quý Duy Tri bực bội nói.
Bước chân của Thịnh Tuy thoáng ngừng: "Được."
Lúc Quý Duy Tri nghĩ rằng anh sắp rời đi, Thịnh Tuy lại tiếp lời: "Vậy anh đi bộ cùng em."
Quý Duy Tri tăng nhịp bước, cậu từ chối: "Em không cần anh đi cùng."
Cậu còn chưa dứt lời, gò má đã bị nước mưa lạnh buốt kích thích đến độ run run.
Thịnh Tuy thấy vậy thì bung dù: "Không phải anh cứ bám riết lấy em, trận mưa này mà đổ xuống sẽ lớn lắm. Em không mang theo dù."
Quý Duy Tri ngẩng đầu nhìn trời, đúng là trời đang âm u, mấy đám mây mưa kề sát trên đỉnh đầu. Bây giờ chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-nui/2917048/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.