Quý Duy Tri sẽ không nói vậy đâu. Ai bảo lúc đó Thịnh Tuy vứt bỏ cậu, phải để anh nếm chút phiền não mới được.
"..." Ôn Thiệu Kỳ thẫn thờ nhổ cục xương, trợn mắt với người đối diện.
Dạy đối tượng yêu thầm của mình cách để theo đuổi mình?
Chịu anh luôn đó, Thiếu tá Quý.
Đêm xuống, trong nhà thắp hai ngọn đèn.
Ánh sáng màu vàng mờ che phủ thân hình của người đàn ông, xung quanh áo ngủ màu sợi đay có một quầng sáng. Người đàn ông gối đầu trên ghế bập bênh[1] nhắm mắt dưỡng thần.
Quý Duy Tri đoán anh đã chìm vào giấc ngủ, động tác đặt xuống rất khẽ.
"Em về rồi à?" Người đàn ông vẫn nhắm mắt, khẽ hỏi.
Bấy giờ Quý Duy Tri mới thả lỏng tay chân, đi thẳng đến bên ghế bập bênh, vịn tay vịn ngồi xổm một nửa mà nói: "Dạ, đang bận chuyện di dời của mấy anh, phải tăng ca."
"Có phải vẫn chưa quyết định ngày tháng không em?"
"Phải xem tiến trình đàm phán bên phía đại sứ Bạch." Quý Duy Tri hắng giọng, bất ngờ đổi chủ đề: "Nhắc mới nhớ, sinh nhật của anh là vào tháng này đúng không?"
"Ừ, chẳng còn mấy tuần nữa."
"Anh muốn đón thế nào?"
"Mời mấy người quen cũ trên mảng làm ăn, đến nhà hàng Vạn Quốc tụ họp." Suy cho cùng, nếu muốn thách thức với liên hội nước X thì cần tài nguyên xã hội, Thịnh Tuy chỉ có thể nắm bắt tất cả cơ hội liên lạc với các mối quan hệ.
Quý Duy Tri hơi thất vọng. Xem ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-nui/2917003/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.