Trong khu nghỉ ngơi của người nhà bệnh nhân, có rất nhiều người ở lại,nhưng bệnh viện chỉ cung cấp hai chiếc ghế sofa làm nơi nghỉ, thật sựlàm khó người khác. Tuy nhiên, so với người thân đang bị bệnh tật dàyvò, chút việc nhỏ này không tính là gì.
Đêm khuya, mọi người đều nằm trên ghế sofa nhắm mắt nghỉngơi.
Điều hòa trong bệnh viện thật sự rất mạnh, Tiểu Trinh co chân trên sofa, đắp một cái chăn mỏng mang từ nhà đến, co người lại ngủ.
Quan Trí Đàn đi vào bệnh viện khi trời đã hừng đông, khoảng lúc sáu giờsáng, nhìn cô nằm co ro trên ghế sofa, ngủ không yên ổn, không khỏi đaulòng, để bữa sáng vào tủ cho cô, rồi lấy thêm chiếc chăn phủ lên ngườicô.
Chiếc túi plastic phát ra tiếng động làm Tiểu Trinh tỉnh lại, hơi kéo chiếc chăn, cô buồn ngủ mở mắt ra, khuôn mặt tiều tụy mệt mỏi củaQuan Trí Đàn lập tức đập vào mắt.
"Đánh thức em à?" Giọnganh rất nhỏ, vì không muốn đánh thức người khác nên giảm âm lượng, nhândịp không ai chú ý, nhanh chóng hôn lên môi cô một chút.
Trong mắt anh đầy tơ máu, cho thấy anh mệt chết đi, nưhng cứng rắn không lộ ra trước mặt cô, không để cô lo lắng.
"A Đàn, sao anh lại đến đây?" Bối rối vì bị hôn, tuy không ai thấy, nhưngcô vẫn thấy xấu hổ, nhìn đồng hồ trên tường, kinh ngạc thấy mới có sáugiờ. "Anh vừa về đã nghỉ ngơi đâu? Sao lại đến bệnh viện sớm như vậy?"
Thời gian này anh làm hai công việc, ngoài công việc cũ, còn làm thêm ở công trường kiếm thêm thu nhập, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu/41153/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.