Chỉ vì lần uống rượu kia, để cô biết anh và người nhà xích mích, cô tựtrách, khó chịu, thường cảm thấy có lỗi với anh. Anh không thích vậy, đó không phải cô sai, đó là lựa chọn của anh.
"Kết hôn đã hơn hai năm,hơn nữa lúc trước quen biết nhau, lâu như vậy, anh chưa bao giờ đưa emđi xem phim." Lúc họ bắt đầu yêu nhau, anh đã bắt đầu bị cắt đứt kinhtế.
Trước khi cầu hôn cô, anh bán đi chiếc Harley anh đi đã hainăm, dùng tiền để thuê nhà, thế chấp, mua đồ đạc và thuốc men cho ôngnội, tiền mua thức ăn, cũng không còn dư lại bao nhiêu.
Sau đó anh bắt đầu theo đuổi kiếm tiền, ngay cả ngày nghỉ cũng phải kiếm việc làm, lúc có thể nghỉ ngơi, cũng đã sang năm mới.
"Anh hầu như ngày nào cũng đi sớm về trễ, nửa đêm mới về, rạng sáng đã phảiđi, có khi em vẫn còn đang ngủ, chẳng những không thể chờ anh trở về,lại không thể tiễn anh đi làm." Là một người vợ, ngay cả chuyện chờ đợicơ bản nhất, cô cũng không thể làm. "Anh vất vả như vậy…" Đau lòng, hốcmắt cô phiếm hồng, giọng nói trầm xuống.
"Được rồi, anh đầu hàng." Quan Trí Đàn thở dài, nhận thua. "Chúng ta ngừng tra tấn lẫn nhau đi."
Không thích nghe cô tự trách vì đã liên lụy anh, anh cũng như vậy, vì sao họngốc như vậy, hai người cứ tự trách mình rồi lại khiến đối phương khổsở?
Anh kéo vợ lại, để cô ngồi trên đùi, hai tay ôm cô vào ngực.
"Mấy ngày anh không ở nhà, cẩn thận một chút, cửa sổ phải khóa kỹ." Mỗi tốikiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu/41151/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.