"Ôm chặt vào nhé." Quan Trí Đàn dặn dò, khởi động xe, chở cô về công ty.
Dựa mặt vào lưng anh, Tiểu Trinh nhịn không được nghĩ, anh vì cô, mà đã hy sinh thật nhiều.
Hơn một năm trước, cô gặp vấn đề về việc làm khi mới tốt nghiệp, cơ hội làm việc trong trấn không nhiều lắm, mà lúc ấy có một thầy giáo đã về hưucho cô một cơ hội, muốn cô đến Tân Trúc làm việc, khởi đầu là việc bánhàng, còn nếu vẫn muốn làm thiết kế, có thể từ từ học.
Cô rất muốn nhận công việc này, nhưng lại không có điều kiện.
Mà Quan Trí Đàn khi đó có xung đột với người nhà, tranh chấp, cuối cùngrời nhà, tạm nghri học, hai người đều có phiền não, đều bận rộn. Sau anh biết cô muốn đến Tân Trúc làm việc, nhưng không có tiền, anh đột nhiênbiến mất một thời gian không thấy đâu, cho đến khi anh xuất hiện trởlại, là trong lễ tốt nghiệp của cô. Anh cầu hôn cô…
"TiểuTrinh, người nhà anh không cần anh." Anh cười, ngữ khí tưởng thoải mái,nhưng vẻ mặt cô đơn lộ ra biểu hiện bất cần. "Anh đã phụ lại sự kỳ vọngcủa họ, mọi thứ đều làm không tốt, anh vô dung, hiện giờ đã không cònchỗ nào để đi, Tiểu Trinh, em có đồng ý thu lưu một thằng đàn ông vôdụng như anh không?"
Ánh mắt anh nhìn cô, giống như anh chỉ còn mỗi mình cô.
"Hiện giờ, anh chỉ có thể tặng em một đóa hoa hồng và chiếc nhẫn này, anhkhông phải là một thiếu gia, không thể chu cấp cho em một cuộc sống tiện nghi, nhưng là anh sẽ làm được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu/41148/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.