"Tất nhiên rồi. Vãn Tinh, chúng ta là vợ chồng mà, đương nhiên cần ngủ cùng nhau chứ?"
Trần Đình Thâm đưa tay cẩn thận từng li từng tí xoa đầu cô nàng đang rụt rè bên cạnh mình, ánh mắt dán chặt lên người cô luôn dành cho Thẩm Vãn Tinh vẻ trìu mến, cưng chiều, chỉ muốn đưa cho cô tất cả những thứ hiện tại mình đang có. Được trở về lần nữa, Trần Đình Thâm đang vô cùng háo hức, trong đầu liên tục vạch ra kế hoạch sắp tới để thực hiện cùng Thẩm Vãn Tinh. Khi xưa, đêm tân hôn, anh làm ra những chuyện tàn bạo dọa vợ mình kinh hãi một phen, tự nhủ hiện tại nhất định cần phải rút kinh nghiệm.
Trái ngược hoàn toàn với vẻ hào hứng trên khuôn mặt Trần Đình Thâm, Thẩm Vãn Tinh tỏ ra cực kỳ lúng túng, bàn tay cô cuộn tròn thành nắm đấm, thở dốc, cắn môi lí nhí mở miệng: "Nhưng… nhưng mà… Trần Đình Thâm… em… em chưa sẵn sàng…" Cô hơi sợ vụ sinh hoạt vợ chồng kia cho dù vốn dĩ biết rõ đó là nghĩa vụ khi gả cho Trần Đình Thâm.
Thâm tâm bất giác dâng lên những cảm giác hãi hùng, lo lắng, hồi hộp, chúng hòa lẫn vào nhau như từng đợt sóng biển lần lượt ập tới, đánh mạnh vào lý trí cô. Khuôn mặt xinh đẹp hơi nhợt nhạt, đôi mắt khẽ dâng lên một tầng sương mỏng, trái tim trong lồng ngực Thẩm Vãn Tinh đập thình thịch thình thịch liên hồi.
"Em đừng sợ." Trần Đình Thâm đột nhiên bật cười, hai chú bất lực viết rõ trên khuôn mặt, anh đưa tay đỡ trán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649778/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.