Nhìn theo bóng lưng Thẩm phu nhân đang dần biến mất, sắc mặt Trần Đình Thâm lúc bấy giờ mới dãn ra được đôi chút, tuy nhiên lông mày vẫn nhíu chặt, vô cùng khó chịu. Hít một hơi thật sâu, Trần Đình Thâm đau lòng quay sang nhìn chằm chằm cô vợ nhỏ với cặp mắt đỏ hoe, thiếu chút nữa bật khóc phía trước, trái tim nơi lồng ngực dường như bị ai đó bóp nghẹt.
Anh mới chỉ rời khỏi nhà thôi mà Thẩm Vãn Tinh đã bị ức hiếp thành ra như vậy rồi.
Khẽ đưa tay vén những lọn tóc dính nước trên khuôn mặt Thẩm Vãn Tinh sang một bên, Trần Đình Thâm mở miệng, thanh âm tràn trề cảm giác thương xót: "Em chịu được chứ? Có bị thương chỗ nào không? Lúc nãy bà ta làm gì em?" Nhắc đến Thẩm phu nhân, cơn giận bên trong người đàn ông bắt đầu bốc lên ngùn ngụt, hừng hực hệt như ngọn lửa mãnh liệt liên tục thiêu đốt.
Bàn tay nổi đầy những đường gân xanh bất giác cuộn tròn thành nắm đấm, anh vô cùng căm phẫn, tuy nhiên đang đứng trước mặt Thẩm Vãn Tinh nên Trần Đình Thâm hơi ngại thể hiện ra bên ngoài.
"Em ổn mà." Cô gái cúi gằm mặt xuống đất, cắn môi cất giọng, hai mắt hơi rưng rưng, Thẩm Vãn Tinh lo ngại bản thân gây ra phiền phức cho đối phương.
Trần Đình Thâm vừa bất lực vừa khó chịu, anh đương nhiên thừa hiểu rõ ràng rằng hiện tại, vợ mình đang chẳng ổn chút nào. Dù gì vị kia cũng là người mẹ mà Thẩm Vãn Tinh yêu thương, cô luôn khao khát tình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649766/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.