"Xin giới thiệu với anh, em là Trịnh Diệu Văn. Mẹ anh đưa em tới đây thế chỗ cho cô vợ nghèo nát rách rưới kia của anh. Trần Đình Thâm, đừng nhớ tới Thẩm Vãn Tinh làm gì nữa, từ nay về sau em nhất định phục vụ anh thật chu đáo."
Ánh mắt người phụ nữ lả lướt liếc nhìn Trần Đình Thâm vài cái, dáng vẻ õng ẹo dựa sát vào người anh, dụ hoặc gợi tình, to gan vươn tay động vào cổ áo đối phương. Trịnh Diệu Văn một mực khẳng định chắc như đinh đóng cột rằng Trần Đình Thâm chẳng thể nào thoát khỏi sự quyến rũ cùng đường cong nóng bỏng trên thân thể mình được.
Vị trí Trần thiếu phu nhân sớm muộn cũng thuộc về cô ta mà thôi.
Tuy nhiên, Trịnh Diệu Văn chưa kịp làm gì thì ngay lập tức bị Trần Đình Thâm trực tiếp đẩy ra, anh hoàn toàn chả bị ảnh hưởng bởi cô ta, ngữ khí lạnh như băng, giọng nói rét run cất lên: "Tôi đếch cần biết cô là ai, đến đây làm gì? Hỏi lại lần nữa, vợ tôi đang ở đâu? Cô làm gì Thẩm Vãn Tinh rồi?" Câu hỏi dồn dập được đặt ra, lông mày trên khuôn mặt người đàn ông bất giác nhíu chặt, gân xanh nổi đầy trán giật giật liên tục.
Chết tiệt.
Anh nóng giận chửi thề một câu.
Trần Đình Thâm chả dám tưởng tượng rằng mẹ anh làm quá đáng đến mức này. Đưa người phụ nữ trước mặt tới đây hôm nay, thậm chí còn có ý định đưa cô ta trèo lên giường anh nữa, Trần Đình Thâm đã cố hết sức để nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649723/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.