"À, tôi cũng vô tình gặp được cô ấy thôi."
Lục Ngạn từ từ giải thích, lúc đó, anh lái xe trên đường qua một tiệm tạp hóa mua ít đồ, tình cờ bắt gặp Thẩm Vãn Tinh đờ đẫn lê từng bước trên đường, ngoài trời mưa to như trút nước, thân thể cô gái ướt sũng như chuột lột. Chưa hết, Thẩm Vãn Tinh nhiều lần bị té khiến cho đầu gối trầy xước, Lục Ngạn là bác sĩ, đương nhiên khó có thể trơ mắt nhìn cô gặp tình trạng này.
Đưa Thẩm Vãn Tinh về bệnh viện, anh nhờ y tá mang đến cho cô bộ quần áo khác, tuy nhiên kích cỡ dường như chẳng được vừa vặn lắm, nên hiện tại Thẩm Vãn Tinh đang phải cố hết sức để giữ trang phục gọn gàng trên người. Thay đồ xong, Lục Ngạn giúp cô bôi thuốc, khử trùng vết thương cũng như sấy tóc.
Hai người vừa làm vừa nói chuyện tiện thể làm quen nhau luôn, Lục Ngạn vừa gặp nhưng đối với cô gái mình đưa về thiện cảm cực kỳ tốt, anh khá hứng thú đồng thời muốn tìm hiểu nhiều hơn về Thẩm Vãn Tinh.
Cúi người xuống xử lý vết thương, Lục Ngạn bất giác hỏi: "Thẩm tiểu thư, nguyên nhân vì sao cô lang thang một mình trên đường thế? Bộ cô gặp phải chuyện gì à? Nhà cô đâu sao không về?" Đôi mắt chàng trai sâu hoắm, dán chặt lên thân thể Thẩm Vãn Tinh dọa cô nàng hơi ngượng ngùng.
Đưa tay gãi gãi đầu, nhất thời người con gái chưa biết trả lời sao cho phù hợp nữa. Đâu thể nói cô bị người phụ nữ mẹ chồng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649721/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.