- Chị Lâm Như! Chị sao vậy?
Giật mình như vừa thoát ra khỏi giấc mộng, Lâm Như ngẩn người nhìn Uyển Khanh, nỗi sợ hãi trong cô cũng bỗng dưng biến mất không chút giấu vết, cứ như vài phút trước nó chưa từng xuất hiện.
- Chị Lâm Như, chị còn nghe em nói chứ? - Uyển Khanh nhíu mày, huơ huơ tay trước mặt Lâm Như
- Sao?
- Sao gì chứ? Từ nãy giờ chị lạ lắm, cứ nhìn em như nhìn quái vật vậy!
- Không có, nhưng...vết thương của em...
- Chị sao vậy? - Uyển Khanh không nhịn được phì cười, cánh tay trái lúc nãy giơ lên lại đưa đến gần mắt Lâm Như hơn.
- Thì em đang muốn cho chị xem đây. Chị thật là...rõ ràng em bị thương ở tay trái, chị lại kiểm tra tay phải của em rồi tự dọa mình là thế nào chứ??
Lâm Như bàng hoàng nhìn vào lòng bàn tay trái với những vết bỏng rợn người đang giơ ra trước mặt mình của Uyển Khanh, rồi ngước lên nhìn nụ cười mỉm chưa từng thay đổi của cô, cắn chặt môi.
Quả thật bản thân đã nhầm lẫn quá tai hại rồi! Vốn thấy cô gái này rất lạ, có thể cả gan đối mặt với người con trai đáng sợ trong nhà này, lại không chút sợ hãi mà nhìn thẳng vào con mắt đỏ như máu đó nên cô mới vào đây kiểm tra, cuối cùng lú lẫn thế nào lại kiểm tra nhầm tay của cô ấy, sau đó lại dọa mình dọa người. Thật là... Cô gái vốn nhỏ bé yếu đuối thế này lại bị cô biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tat-ca/2856689/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.