Bây giờ, tin tức mới truyền ra xong, ngừoi dân bất quản nửa đêm, nhất là cư dân Amet, kéo đến bên ngoài điện, âm thầm quỳ lặng lẽ cầu nguyện cho Asisu, lặng lẽ đau lòng, lặng lẽ buồn thương. Những ngọn đuốc được cầm dựng soi tỏ khắp nơi, ánh đuốc vàng chiếu vào mặt mọi người như muốn cùng chia sẻ cái tang thương với họ. Không ai lên tiếng, không xô lấn, chen đẩy, không có tiếng hỏi han, không có tiếng í ới. Lâu lâu chỉ nghe tiếng khóc sụt sịt của ai đó trong số hàng ngàn ngừơi kia.
Ông bà Nora vừa nghe tin, bà Nora liền đứng không vững, gia nhân phải dìu bà vào phòng chăm sóc, còn ông liền chạy vào cung gặp Noami nghe ngóng tin. Họ không thể tin được, chỉ mới hôm qua, nàng còn cười cừoi nói nói kia mà. Arista, như một thành viên trong gia đình họ. Họ cảm thấy bi thương như vừa mất đi máu mủ ruột rà.
Quân lính bây giờ chia thành từng tốp nhỏ, không ai tranh giành hay đùn đẩy phiên gác, ai cũng không ngủ được. Bây giờ họ chỉ muốn thức để bảo vệ tối đa căn phòng kia. Tất cả quân phục của họ đều đổi thành màu trắng, quai cài nghiêm chỉnh, họ di chuyển đều dặn trong đêm, nhìn từ đằng xa như những bóng ma dật dờ có thể giết bất cứ ai dám mạo phạm tại đây.
- -- ------ ------
Unasu đang đứng phía bên cửa chính điện, nhìn xuống bên dưới đoàn người, họ thật đông, nhưng trong hắn lại suy nghĩ về một vấn đề khác, là về cô gái đã ra đi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nu-cuoi-asisu/2739066/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.