Nàng mỉm cười rồi quay lại:
_Quan gia, tiểu nữ xin từ chối, ngài làm vậy sẽ khiến phu nhân buồn đấy. Dù ngài không có thê thiếp, nhưng vẫn không một lòng một ý với phu nhân. Không có ai vui khi mà chồng mình dắt một cô gái về đúng không. Tiểu nữ vẫn đang nói với ngài, những ngày qua ngài hay đến đây, sẽ khiến phu nhân bị tổn thương đấy. Ngài vẫn có thể hỏi ý kiến phu nhân hoặc quan tư tế khác về những vấn đề này, tiểu nữ không hiểu biết như họ. Quan gia, nếu ngài buồn vì phu nhân giận, ngài chỉ cần dịu dàng ôm cô ấy vào lòng, cô ấy sẽ quên ngay thôi. Với con gái, Ngài chỉ cần thật lòng yêu cô ấy một chút. Cô ấy sẽ bất chấp vì ngài thôi. Vả lại tiểu nữ không đủ tin tưởng để theo Ngài. Ngài cũng nên hạn chế đến đây. Nếu không, phu nhân sẽ trở thành người đáng thương.
Rồi nàng quay đi. Một lát, sau khi chắc chắn hai ngừoi kia đang nghỉ ngơi tại phòng thượng khách, nàng mới cùng Uri và Nigi đi dạo ra bờ hồ. Hôm nay trăng thanh, nàng không muốn múa, nàng chỉ đứng trên mỏm đá quen thuộc, hít những hơi thật sâu, bất chợt nàng quay lại, mạng che mặt bay lất phất theo chiều gió, nàng nở một nụ cười thật êm dịu, tựa hồ như ánh trăng, nàng nói với hai nữ nhân phía sau:" Ở đây bình yên thật, ta muốn ở đây mãi mãi." Hai nữ nhân kia cùng cười với nàng, ba người bọn họ, đều rất yêu ốc đảo này. Chỉ một ít sau, nàng cùng họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nu-cuoi-asisu/2739035/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.