Hôm nay là ngày thứ ba sau khi lễ hội kết thúc, Arista bây giờ thực sự tiếc nuối. Trước đây vào những dịp lễ hội, lúc nào nàng cũng một mình, và thực hiện hàng đống thứ theo nghĩa vụ, còn giờ đây, nàng - với vai trò tư tế phụ tá, ngừoi truyền đạt ý của thần linh, đi đâu cũng được mọi người yêu quý. Thời gian ở đây, nàng đã nhận ra rất nhiều điều, và nhờ gia đình Nora, nàng phần lớn đã suy nghĩ chín chắn hơn và thay đổi lối sống rất nhiều. Những gì nàng truyền đạt ra bây giờ, đều là vì suy nghĩ cho người khác hơn là cho mình. Nàng đã học cách thôi đổ lỗi cho người khác về mọi chuyện xảy ra chung quanh mình. Nếu nói cách chính xác hơn, nàng đang lấy lại con người vốn dĩ đã mất của nàng. Và việc ra hồ nước để múa luôn giúp nàng thả lỏng bản thân và có được không khí yên bình mà nàng hằng mơ ước.
Tối nay như thường lệ, nàng ra bên bờ hồ. Vì sáng sớm có đi phát chẩn với bà Nora, có chút mệt nên không muốn chạm đến nước. Ở chỗ ven hồ về hướng nam có một tảng đá cao tương đối bằng phẳng. Nàng đứng trên đây, cảm giác không khác ở biển là mấy. Ở biển, đứng trên cao sẽ cảm nhận được gió lồng lộng và mùi muối mặn, còn ở đây lại được hưởng những cơn gió nhẹ nhàng phảng phất mùi của cát quyện với hương vị của cỏ dại. Khác với mọi hôm, lúc này nàng có thêm miếng vải lụa quấn quanh tay, một màu trắng thuần khiết hoà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nu-cuoi-asisu/2739031/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.