Khi Bùi Hoàng Hải tan làm trở về nhà đã là chợp tối. Khi anh vừa bước vào căn biệt thự xa hoa thân quen, anh liền có chút mệt mỏi, bước chân đang đi cũng vô thức khựng lại một lúc.
Anh đứng thật lâu không nhúc nhích, ôm vẻ mặt thất thần nhưng khi nghe thấy những giọng nói bên trong đã đánh thức anh. Anh bừng tỉnh đi vào phòng ăn.
Trong một gian phòng trang hoàng lại rộng rãi, một bàn ăn lớn được dọn lên. Có ba người đã ngồi sẵn ở trên bàn đợi anh.
Một người đàn ông trung niên dáng người to cao, khuôn mặt trầm tính đang ngồi nghiêm nghị ở vị trí chính giữa bàn ăn. Ngồi bên cạnh tay phải người đàn ông là người phụ nữ trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi nhưng nhan sắc vẫn giữ được vẻ trẻ trung giống phụ nữ ba mươi hơn.
Phía bên ghế trái là khuôn mặt nhỏ nhắn điềm đạm lại có phần non nớt của cô gái trẻ tuổi mặc chiếc đầm trắng đang ngồi lướt điện thoại.
Bùi Hoàng Hải vừa vặn cởi áo vest ngoài, chỏ mặc một chiếc áo sơ mi ngồi vào bàn.
" Ba, mẹ! ".
Mẹ anh thấy anh về thì vui vẻ, niềm nở hỏi han.
" Hoàng Hải, con về rồi đấy à! Ngồi xuống đi. Cùng ăn một bữa đầy đủ gia đình mình ".
Đúng vậy, trong ngôi nhà to cao xa hoa tráng lệ này, đã lâu rồi anh mới có một bữa cơm có mặt đầy đủ gia đình như hôm nay. Mọi khi không phải ba đi công tác ở nước ngoài thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nhau-giua-chon-phon-hoa/3333645/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.