Hân Nhi bị kéo đến gần bờ biển, cô có chút mơ hồ không biết Đinh Văn Lâm định đưa mình đi đâu. Nhưng sau khi nhìn thấy một du thuyền lớn trước mặt cô liền không khỏi kinh ngạc. Cô quay sang hỏi Đinh Văn Lâm.
" Du thuyền? Ở đây có du thuyền sao? ".
Đinh Văn Lâm mỉm cười quay ra nhìn cô. Vẻ mặt rất tự nhiên mà trả lời.
" Đúng vậy. Tôi đã kêu người đặt một chiếc du thuyền lớn ở đây để du khách khi đến đây có thể lên du thuyền ngắm biển ".
Hân Nhi đứng ở một bên, vẻ mặt vẫn chưa hết bất ngờ. Thấy cô đứng ngơ ngác như vậy, Đinh Văn Lâm liền nắm tay cô đi lên du thuyền. Còn không khỏi khoái chí nói.
" Đi. Tôi đưa cô đi xem ".
Nói rồi anh ta liền kéo cô lên thuyền. Hai người cùng đứng ở mạn thuyền nhìn ra biển thực sự là rất đẹp. Hân Nhi vô cùng thích ý tưởng này của Đinh Văn Lâm. Cô không khỏi cảm thán một câu.
" Tuyệt thật! Có thể có một chỗ tốt như này để ngắm ra biển thì còn gì bằng. Anh Lâm, anh đúng là có ý tưởng hay nha! ".
Đinh Văn Lâm nghe vậy nội tâm vô cùng vui mừng, nhìn cô mà hỏi: " Vậy cô có thích không? ".
" Rất thích ".
Nhìn sang thiếu nữ gương mặt nhỏ nhắn ngây thơ, ánh mắt trong sáng mỉm cười nhìn ra phía biển, trong lòng Đinh Văn Lâm không khỏi có chút rung động nhiều hơn.
Trong khi hai người ở bên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nhau-giua-chon-phon-hoa/3325526/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.