Hân Nhi vừa đi vừa nghe điện thoại.
" Alo, giám đốc, anh gọi tôi có chuyện gì ạ? ".
Bùi Hoàng Hải vừa gọi đến Hân Nhi, đầu bên kia liền vang lên thanh âm khàn khàn.
" Hân Nhi, cô đến vùng ngoại ô trục đường chính mang cho tôi một ít xăng xe. Xe tôi hết xăng ".
Hân Nhi cảm thấy có chút khó hiểu. Vẻ mặt đơ ra một giây, bước chân đang đi cũng dừng lại. Trong đầu nổi lên một đống nghi vấn. Vị giám đốc này lại vào ngày nghỉ đi bảo cô mang xăng xe đến cho anh ta? Cô có chút thắc mắc hỏi lại:
" Giám đốc, sao anh không tìm trạm xăng ở gần đó mà bơm xăng? ".
Cô lại nhận lại được một giọng nói thản nhiên.
" Nếu có tôi đã không cần gọi cho cô ".
Hân Nhi khóe mắt khẽ giật. Dù không nguyện ý cũng đành hạ giọng khẽ nói.
" Vâng. Tôi đến đây ".
" Tôi sẽ gửi định vị địa điểm cho cô. Tôi cần cô đến đây trong vòng 30 phút ".
Hân Nhi còn chưa kịp phản ứng thì người bên kia đã tắt máy. Cô hơi nhướn mày, khuôn mặt có chút khó coi chỉ biết dậm chân tại chỗ thầm chửi ai đó.
" Đồ sếp vô lương tâm. Bắt mình 30 phút phải đến đó! ".
Cô than vãn đủ rồi liền chạy thật nhanh ra đường lớn, bắt taxi đi đến địa chỉ Bùi Hoàng Hải gửi cho cô. Trên đường đi liền ghé vào trạm xăng mua can xăng cầm theo.
Đi được hơn 30 phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-nhau-giua-chon-phon-hoa/3325093/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.