“Destin?” Margaret gọi, bà lay nhẹ vai cậu, Destin ậm ừ trong miệng gì đấy rồi ngủ tiếp
“Destin, đến giờ dậy rồi.”
“Chưa mà.” Destin chậm chạp thức dậy, cậu kéo chăn ra nhìn Margaret “Mấy giờ rồi dì?”
“Gia sư đang chờ cháu dưới nhà đó.” Bà nói làm Destin bất ngờ bật dậy, cậu tỉnh hẳn người.
“Dì nói dùm cháu Mr Terrance đợi chút nhé, cháu xuống liền?” Destin đi thẳng vào nhà tắm. Sau khi tắm xong, cậu xuống nhà bếp thấy Gates và Michael đang trò chuyện
“Chào buổi sáng.” Cậu chào Gates và Michael.
“Chào cậu .” họ đồng trả lời lại. Destin đón lấy ly café của mình uống 1 hơi.
“Cháu có biết hôm qua mấy giờ thì Armand bị gọi đi không ? ” Gates hỏi thấy Destin nhìn mình, mặt đỏ cả lên “Cháu không biết.” rồi cậu hái 1 quả chuối , ăn xong cậu vào thư viện, Mr. Terrance đã ở đó.
“Chào buổi sáng.” Ông nhìn cậu đi vào bàn ngồi xuống “Tôi thấy cậu không tiến triển mấy trong môn toán.”
“Tôi xin lỗi.” Destin đáp, mắt nhìn ông
“Thôi, không có gì, chúng ta học đi?” Mr. Terrance nói, Destin cầm viết lên và bắt đầu bài học hôm trước. Cameron im lặng ngồi ngắm Destin, trong thời gian ngắn cùng làm việc với cậu bé, ông thấy cậu rất chăm chỉ . Mắt ông dừng lại tại cổ Destin, mỉm cười với những dấu bầm hiện diện trên đấy. Ông tự hỏi , cảm giác sẽ ra sao khi cặp chân dài ấy quấn quanh hông mình. Ông cười nham nhở hơn khi tưởng tượng mình sờ chạm vào làn da mềm mại của cậu bé. Nhưng hiện giờ ông chưa thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-thien-duong/1400066/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.