Destin ngẩng đầu lên, Terrance đã ra về, và cậu vẫn còn bài tập chưa làm xong. Nhai nhai đầu bút,Cậu nhớ về khoảng thời gian sống tại đây. Cậu gặp Armand được 1 tuần rồi, nhưng cậu vẫn chưa biết nhiều về anh . Dĩ nhiên thôi, Armand là người bận rộn mà.
Đóng tập vỡ lại, cậu đi ra nhà bếp. Dừng lại, cậu nhớ Magaret đã đi chợ và José nói với cậu đội làm vườn đang làm việc ngoài sân, cậu không muốn ra đó .Quay lại cậu lên phòng mình, tiếp tục đọc sách. Đang đọc, Destin cảm giác có ai đang nhìn cậu, ngước lên cậu thấy Armand và đồ gì đó đang cầm trên tay. Họ nhìn nhau vài giây trước khi Armand tiến vô ngồi trên giường cậu
“Cái gì thế?” Destin hỏi
“Giầy đi biển và quần short,” Armand đáp đặt đồ xuống giường “Tôi nghĩ cậu sẽ thích nghĩ cuối tuần trên du thuyền của tôi.”
“Tuyệt quá, tôi chưa bao giờ đi thuyền cả .” Destin nói, đặt sách xuống và đi lại giường, cậu mở đồ ra ngắm.
“Đúng cỡ cậu chứ?” Armand hỏi, cậu gật đầu. “Tôi nghĩ chúng ta sẽ đi vào chiều thứ sáu.”
“Okay.” Destin đồng ý, lấy giầy đem lại tủ đồ cất.
“Destin?” Armand hỏi thấy cậu bé nhìn qua vai. “Tên giữa của cậu là gì? Nó không ghi trên hồ sơ.”
“Um,” Destin nhìn xuống đôi giầy. Hãy nói dối anh ấy - 1 ý nghĩ xuyên qua . Nhưng cậu nhận thấy không cần thiết phải dấu. “Là E, không được cười nhé.”
“Chỉ 1 chữ E?” Armand hỏi, thấy cậu hơi cứng người.
“ Vâng, mẹ tôi nghĩ như thế dễ thương .Mẹ giống như một cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-thien-duong/1400063/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.