Editor: Mèo Lười
Trong thế giới cô đơn này, không có người nào có thể dựa vào, cũng không có người nào có thể thủ hộ người khác.
Toàn bộ đều chết.
"Schreyer, Schreyer của mẹ...."
"Chết, chúng ta đều chết hết"
"Anh ơi..."
Thân thể chậm rãi uốn lên, đau khổ cùng áp lực chậm rãi cắn xé trong linh hồn, yếu hầu phảng phất như bị bóp chặt, chỉ có một chút không khí từ cổ tiến vào trong phổi.
Cậu sắp chết rồi!
"Schreyer, Schreyer!"
Xuyên thấu qua linh hồn, có người đang không ngừng gọi tên cậu. Schreyer muốn mở to mắt nhưng lại bất lực, ý thức của cậu bị một ngọn lửa điên cuồng đốt cháy, dần dần các xa thân thể của mình, càng ngày càng xa.
Còn có người nhớ đến cậu, còn có người đang gọi tên của cậu.
Cậu biết, có người đang chờ cậu thức tỉnh.
Sau khi tìm hiểu quá khứ của Grimm, Schreyer cùng Grimm nói tới ma pháp vong linh. Có lẽ bởi vì Schreyer là vong linh pháp sư duy nhất mà mấy năm nay ông mới tìm thấy, thái độ của Grimm đối với cậu rất tốt, thế nhưng còn chủ động muốn chỉ dạy cậu.
Rồi sau đó, Grimm càng hiểu sâu hơn về thiên phú của Schreyer, dùng lời của Grimm mà nói, Schreyer không phải thiên tài, cậu căn bản chính là người sinh ra để làm vong linh pháp sư.
"Cho dù đạt đến Thánh giai thì thế nào? Giống như ta suất lĩnh đại quân vong linh công thành sau đó lại để cho đám côn trùng nhỏ kia giết chết?"
Đây cũng là câu trả lời khi Schreyer biểu đạt ra ý nguyện muốn trả thù. Không khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-nam-chinh/561784/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.