Editor: Mèo lười
Hạ Lưu mở to mắt nhìn về phía trước, ở trong đầu mở bảng độ hảo cảm ra điều tra. Thương Vân Ẩn trải qua một đêm bị nàng đùa giỡn lưu manh, độ hảo cảm đã cộng thêm 16 điểm, từ 77 lên đến 93.
Vừa mở mắng, nàng liền cảm thấy người bị mình bị người nhẹ nhàng nâng lên, ngay lập tức, có một khối khăn mặt ấm áp cẩn thận mà êm ái rửa mặt cho nàng.
"..."
Không đợi Hạ Lưu lấy lại tinh thần, bên tai chợt vang lên giọng nói thanh lãnh, "Há miệng". Nàng theo bản năng há miệng, một chất lỏng mằn mặt chậm rãi chảy vào miệng nàng. Hạ Lưu cứ như vậy được hầu hạ rửa mặt xúc miệng, hưởng thụ đãi ngộ có thể nói là cao cấp nhất trong giới tu tiên.
Cho đến khi Thương Vân Ẩn mang quần áo của nàng từ phòng tắm giúp nàng mặc vào thì nhìn thấy nàng đang được bao bọc trong một khối vải mềm. Hạ Lưu chẫm rãi mở khối vải ra, bàn tay của Thương Vân Ẩn có chút cứng lại, bỏ quần áo bên giường, ra vẻ trấn định nói: "Vi sư đi xem cháo còn nóng không".
Cứ như vậy liền tính nhanh chóng chạy trốn khỏi nơi này, thế nhưng gương mặt bình thường không chút thay đổi bây giờ có chút hồng hồng, thật sự rất đáng yêu.
Hạ Lưu thấy thế, nhịn không được muốn cười. Nhưng nghĩ đến sư phụ nhà mìn da mặt mỏng, nàng vẫn cố không khiến hắn cảm thấy xấu hổ, cứ như vậy buông tha hắn.
Sau khi chậm rãi mặc xong quần áo, lúc nàng vừa ra cửa liền nhìn thấy Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-nam-chinh/561740/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.