Chương trước
Chương sau


Editor: Mèo lười
Một vài nữ diễn viên chen chúc nhau trong một phòng hóa trang, đây chính là hiện thực phía sau giới giải trí. Lúc này Hạ Lưu đang phải nhận những lời nói lạnh nhạt của đông đảo nữ diễn viên, còn nói cô chỉ là một diễn viên hạng ba không có bối cảnh. Các cô ngay cả lời nói quanh co mỉa mai cũng lười, trực tiếp dùng lời nói thẳng thừng công kích.

"Bình hoa cuối cùng cũng chỉ là bình hoa, vậy mà còn không biết xấu hổ muốn vẽ hoa lên mặt?" một nữ diễn viên tiến đến bên cạnh Hạ Lưu đang vẽ mi, cười híp mắt nói.
"Cô không biết người ta đang xoay sở trăm đường mới có được sự cố gắng hôm nay sao?"
"Thôi đi, ngay cả tự trang điểm cho mình cũng không làm được, cũng không biết sao lúc trước cô ta lại dám tiến vào nghành phức tạp này"
"Tên là Hạ Lưu, thủ đoạn cũng thực hạ lưu. Cũng không biết loại người không có kỹ năng biểu diễn này đã tốn bao nhiêu tiền mới có thể có nhiều ống kính hướng đến như vậy"
Hạ Lưu giống như không nghe lời trào phúng của mấy ả, như trước bình tĩnh quét phấn mi, đôi lúc còn nhìn vào gương khẽ nhướng mày để xem kết quả.
Phó Tuyết ngồi bên cạnh Hạ Lưu, nhưng cô lại không có ý tứ sẽ mở miệng giúp. Cô vốn là người không thích xen vào việc phiền toái, chuyện của người khác cô cũng không thích can thiệp vào.
Nhưng tình hình hiện tại của cô cũng không được tốt, bởi cô đang ngồi yên lặng để thợ hóa trang trang điểm lại thì cảm nhận được đau đớn từ lông mày truyền xuống. Người thợ hóa trang phạm sai lầm không ngừng nói lời xin lỗi, nhưng ánh mắt lại không nhịn được nhìn về phía cửa.
Phó Tuyết đè nén cảm giác không vui trong lòng. Bây giờ cô cũng chỉ là một diễn viên mới, cho nên chỉ có thể lắc đầu nói không sao. Cũng may chỉ là một vết thương cực kỳ nhỏ, miệng vết thương cũng không có bị thâm hay chảy máu, cũng không lo lắng sẽ mất công che dấu.
Hành động dị thường kia của thợ hóa trang cũng khiến Phó Tuyết chú ý vào người kia. Cô thường xuyên xem tin tức nên rất nhanh liền nhận biết, người này, không phải là thợ trang điểm riêng của Giang Thu Ngạn sao? Tại sao lại tới nơi này?
Giang Thiên vương là một người tốt trong lòng tất cả fan hâm mộ là chuyện mọi người đều công nhận, nhưng chuyện đội hóa trang riêng của hắn rất cao ngạo, lạnh lùng là chuyện ai cũng biết.
"Ai là Hạ Lưu?"
Người thợ trang điểm này vừa đi đến liền rất cao quý lãnh diễm hỏi. Hạ Lưu đang chuyên chú vẽ mi ngừng bút, mở miệng nói: "Ở đây"
Người đó theo giọng nói tiến đến, nhìn bộ dáng của cô và những vật dụng không rõ nguồn gốc trên bàn, ngữ khí ghét bỏ nói: "Chậc chậc, lông mày này, cô đây là tính luyện chữ trên lông mày sao?"
"Luyện chữ cũng là một hình thức nghệ thuật" Hạ Lưu không chút nhượng bộ đáp lời, quả thực rất cơ trí.
"Thôi được rồi, có người muốn tôi đến giúp đỡ cô. Đưa bút kẻ mi đây cho tôi!"




Phòng hóa trang ngay lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả nữ diễn viên đều nhìn tình cảnh trước mắt đến mức quên hành động đang làm. Hắn nhận lấy bút từ tay của Hạ Lưu, thợ trang điểm riêng của Thiên vương tất nhiên khác với các thợ trang điểm khác, động tác trên tay nhanh chóng thay đổi các loại vật dụng trang điểm. Chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi đã chỉnh sửa đôi lông mày vốn đã bị Hạ Lưu vẽ loạn trở nên thật tinh xảo.
"Miễn cưỡng xem như phù hợp" Sau khi quan sát toàn diện Hạ Lưu một phen, lúc thợ trang điểm đang định đứng dậy rời đi, Hạ Lưu nhanh chóng gọi hắn lại. Cô mở ra túi xách của mình, một đống lớn đồ ăn vặt trước nhanh bại lộ trước mặt của mọi người.
"Cũng không biết lấy thứ gì làm quà cảm ơn, bao mực nướng này tặng cho anh" Hạ Lưu do dự trong chốc lát, sau đó đau lòng lấy thêm một bao, thậm chí có chút không nỡ, một hồi lâu mới buông bao mực trong tay ra nói: "Bao này là quà cảm ơn cho Giang Thiên vương"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người có trong phòng đều bật cười. Thậm chí còn có một người mang theo tâm tình cười nhạo nhắc nhở: "Chuyện Giang Thiên vương không thích ăn thịt hay những thứ dầu mỡ linh tinh mọi người ai cũng biết, cô đưa cho anh ấy một con mực lớn như vậy, nói không chừng anh ấy sẽ bịt mũi vứt vào thùng rác luôn nha!"
Hạ Lưu rất nghiêm túc nhìn mọi người, nội dung lời nói tuy rằng có vẻ khó tin, nhưng lại khiến cho mọi người bất giác cảm thấy rất đúng: "Tôi không tin trên thế giới sẽ có người cưỡng lại được mùi vị của mực nướng"
Sự thật cũng chứng mình, Giang Thu Ngạn quả thật không thể cưỡng lại món mực nướng mỹ vị này.
Mực này bởi vì được than nướng lên nên mặt vàng trông rất óng ánh. Cho dù cách một lớp bọc đóng gói nhưng dường như cũng có thể cảm nhận được mùi hương hấp dẫn khó cưỡng kia. Nếu cắn, nhất định sẽ rất vừa miệng, ăn vào một miếng, sẽ cảm thấy như hương thơm cùng mùi vị tuyệt diệu kia vẫn quấn quýt nơi đầu lưỡi.
Giang Thu Ngạn tiếp nhận bao mực khô, làm như tùy ý bỏ vào túi của mình. Thợ trang điểm nhìn vậy, cũng chỉ có thể ngượng ngùng ho khan, mở miệng đề nghị: "Thu Ngạn à, không phải cậu nói không thích ăn những loại này sao? Vậy sao còn nhận làm gì?" không thích ăn thì nên đưa cho người thích ăn ăn mới đúng nha!
Giang Thu Ngạn ôn hòa cười, nhưng ngữ khí lại rất nghiêm túc nói: "Đối với món quà cảm ơn của người khác, mặc kệ có thích hay không thì chúng ta cũng phải cất giữ thật tốt, dù sao thì đây cũng là một mảnh tâm ý của người ta" sau khi về khách sạn nhất định phải chậm rãi nhấm nháp mảnh tâm ý này mới được!
[Chúc mừng bạn đạt được 2 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 36]
Loại lý do này của Giang Thiên vương quả thật rất chính đáng, người thợ trang điểm kia cũng chỉ có thể sờ sờ mũi, cầm túi mực khô của mình rời khỏi.
Cũng giống như hôm qua, Hạ Lưu tiếp tục triển khai toàn bộ kỹ xảo biểu diễn, cố gắng đoạt ống kính. Trần Tử và Phó Tuyết đối diễn với cô không chiếm được ưu thế, sắc mặt nhìn không thể được xem là tốt.




Cũng không phải do Hạ Lưu không hiểu chuyện, không biết thu liễm, mà là lần diễn xuất này là cơ hội tốt đối với việc xoát độ hảo cảm của Giang Thiên Ngạn sau này. Trong nguyên văn nữ chính Phó Tuyết chính là nhờ ở trong bộ trong phim này có được biểu hiện tương đối tốt, mới được đạo diễn Lưu đề cử cho một đạo diễn điện ảnh khác. Cũng nhờ diễn xuất trong lần này mà cô ta thành công đoạt được giải thưởng diễn viên mới có triển vọng nhất. Hơn nữa bộ phim này nam chính lại chính là Giang Thu Ngạn.
Trong lòng Hạ Lưu quyết định phấn đấu, loại cơ hội tốt như vậy, cô nhất định phải giành lấy được. Nếu lại như lúc trước tiếp tục làm một người ngực to não như quả nho kia thì cô chính là đồ ngốc.
Vai diễn của cô là Lệ quý nhân, chỉ cần nắm bắt rõ được cảm xúc của nhân vật và diễn thật thỏa đáng, như vậy nhân vật phản diện này cũng có thể nghịch thiên mà trở thành nhân vật được người xem yêu thích.
Vai diễn của Phó Tuyết là Mạc thường tại- tỷ muội tốt của nữ chính. Trong kịch bản thì Lệ quý nhân sau khi bị đẻ non, thất sủng thì hoàn toàn bị hắc hóa, không có chuyện gì làm liền ngấm ngầm hãm hại vị nữ chính Thẩm tần đang được sủng ái. Cảnh quay lúc này chính là sau khi Lệ tần thành công hãm hại khiến Thẩm tần bị biếm vào lãnh cung, Mạc thường tại là tỷ muội tốt của Thẩm tần hiện tại đang cùng nhân vật phản diện là Lệ quý nhân giằng co bên ao sen.
Phó Tuyết là một người có dã tâm rất lớn. Hai ngày nay Hạ Lưu biểu diễn quả thật rất tốt, không nghi ngờ sẽ trở thành vật cản đường của cô. Vậy nên trong buổi quay hôm nay cô làm như vô tình mà cố ý chắn đi ống kính trước mặt Hạ Lưu.
Đáng tiếc, mặc dù kỹ xảo lần naày của cô rất tốt, nhưng thợ quay phim lại là người mới, cho nên những động tác này đều bị mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.
Giang Thu Ngạn nâng cằm, vô tình nhìn vào màn hình, không khỏi hơi nhướng mày. Mặc dù hắn rất thưởng thức dã tâm của Phó Tuyết, nhưng vẫn đối với chuyện này cảm thấy tiếc nuối. Cô là một người mới rất có thực lực, đáng tiếc lại không biết cách thu liễm. Loại hành động trực tiếp chắn trước ống kính như thế này quả thật là một hành động không thông minh.
Hiện tại cũng phải xem Hạ Lưu kia ứng phó như thế nào.
Hạ Lưu không có động tĩnh gì lớn, chỉ là đứng im tại vị trí của bản thân. Trên màn hình không nhìn thấy mặt cô, chỉ có thể nghe giọng nói chậm rãi, bình tĩnh đến đáng sợ kia mà thôi.
"Bây giờ nói cái gì còn quan trọng sao?"
Dừng một chút, cô lại bắt đầu cười khẽ, giống như đang tự lẩm bẩm một mình, lại giống như đang oán thán, càng tôn lên mảnh hoang vắng của bối cảnh. Cũng không nhìn thấy mặt của người nói chuyện, chỉ có giọng nói trầm thấp kia khiến cho người nghe bỗng dưng lên một cảm giác khó hiểu.
Phó Tuyết đối diễn cùng Hạ Lưu có chút mờ mịt, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không lý giải được tình huống hiện tại của bản thân. Theo như cô suy đoán, Hạ Lưu sau khi ý thức được bản thân bị chắn ống kính nhất định sẽ trực tiếp ngừng diễn, hoặc là ngu ngốc trực tiếp hủy vai.




Như Hạ Lưu hiện tại như vậy...
"Qúa tuyệt vời! Lực khống chế giọng điệu này thực sự quá lợi hại!" đạo diễn Lưu nhìn màn hình không ngừng lẩm bẩm cảm thán. Đợi lát nữa chỉ cần thêm nhạc phù hợp bối cảnh vào, thì hiệu quả nhất định sẽ tốt hơn cả dự đoán của mọi người.
Giang Thu Ngạn vẫn nghiêm túc nhìn hai người đang biểu diễn, hắn tin tướng chắc chắn trong giới giải trí, trừ bỏ vận may và bối cảnh, thực lực chính là nhân tố quan trọng nhất để quyết định vị trí. Hắn cảm thấy biểu hiện của Hạ Lưu rất tốt, cũng không biết cô vì sao trước đây lại có biểu hiện kém đến vậy, đến bây giờ vẫn chỉ là một diễn viên nhỏ không được chấp nhận.
Sau khi đạo diễn Lưu kêu 'Cắt', Hạ Lưu theo bản năng nhìn thoáng qua Giang Thu Ngạn. Người kia cũng vừa vặn đang nhìn cô, sau khi phát hiện ánh mắt của cô thì nhẹ gật đầu, mỉm cười với cô.
Hạ Lưu hai má ửng hồng, rất nhanh thu hồi tầm mắt, giả vờ như không nhìn thấy hắn.
[Chúc mừng bạn đạt được 6 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 42]
Sau khi thuận lợi quay xong cảnh này, Hứa Hiền- người đại diện của Hạ Lưu đã sớm bị chấn kinh (chấn động+ kinh ngạc). Giờ phút này hắn có cảm giác như trứng gà mình ấp không ngừng lại nở ra Khổng Tước.
"Tôi nói bà cô này, rốt cuộc cô lén học diễn ở đâu vậy? Làm sao có thể đột ngột thay đổi nhiều đến vậy?" Hứa Hiền đi đến đưa chai nước cho Hạ Lưu, sẵn tiện tò mò mà đánh giá cô. Mãi cho đến khi Hạ Lưu miễn cưỡng liếc mắt nhìn hắn mới chịu câm miệng.
"Đừng nói vì cô là một fan cuồng của Giang Thu Ngạn, vậy nên khi nhìn thấy hắn thì trở nên kích động, muốn ở trước mặt của hắn biểu hiện tốt một chút?" Hứa Hiền vẫn không nhịn được mở miệng, thế nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện Hạ Lưu không hề để ý đến hắn mà chỉ chăm chăm chơi với di động. Hắn tức giận nhìn vào màn hình, thế nhưng lại một lần nữa bị fan cuồng làm thương tổn.
Cô vì sao cứ rảnh rỗi lại lên diễn đàn xem những tin tức liên quan đến Giang Thu Ngạn! Vì sao ID trên diễn đàn lại là tên gì mà 'Chiến 500 năm vì Thu Ngạn" kiểu bệnh hoạn như vậy?
Tất cả 32G trong điện thoại cơ bản đều dùng để tồn trữ ảnh các loại của Giang Thu Ngạn, từ nhỏ cho đến lớn, không thiếu loại ảnh nào. Hắn thấy, cô vẫn nên dứt khoát bỏ nghề diễn viên này, mỗi ngày như một chú cún theo dõi Giang Thu Ngạn vẫn là tốt nhất!
Giang Thu Ngạn phía bên này rảnh rỗi không có gì làm cũng lên diễn đàn, đúng lúc nhìn thấy tin tức tranh luận hắn có phẫu thuật thẩm mỹ hay không. Tin tức này rõ ràng hấp dẫn rất nhiều sự chú ý, cũng có rất nhiều người hăng hái góp vui. Lại phát hiện phần thắng đang nghiêng về phái bảo vệ hắn. Lý do cũng không phải vì hắn có nhiều fan cuồng, mà là vì phái này có một nhân vật đầu lĩnh rất lợi hại.
Bắt đầu từ tuần trước, một ID tên là 'Chiến 500 năm vì Thu Ngạn' viết một bài viết văn hay tranh đẹp liệt kê ra những chứng cứ chứng minh Giang Thu Ngạn không hề phẫu thuật thẩm mỹ. Sáng nay phái đối lập kia vốn còn muốn ương nghạnh tranh cãi thêm nữa, kết quả người hâm mộ kia lại lên tuyến, tiếp tục bình tĩnh phân tích tin tức, mỗi chữ như đang đánh vào mặt những người kia.
Giang Thu Ngạn lên Wiebo tìm tòi một chút, thế nhưng quả thật tìm thấy một tài khoản tên 'Chiến 500 năm vì Thu Ngạn'. Toàn bộ nội dung trên Wiebo của tài khoản đó đều có liên quan đến hắn, hơn nữa giọng điệu nói chuyện kia, quả thực rất giống với người trên diễn đàn kia. Nhìn thấy vậy, Giang Thu Ngạn không nhịn được bật cười, trực tiếp đăng lên Wiebo:
"Cảm ơn bạn đã luôn tin tưởng @Chiến 500 năm vì Thu Ngạn"
Sau khi đăng tin này lên Wiebo, Giang Thu Ngạn liền cảm nhận được một ánh mắt nóng đến đáng sợ đang nhìn mình. Nhưng vào lúc ngẩng đầu tìm kiếm thì lại không tìm thấy. Cùng lúc đó, di động lại vang lên thông báo, tin trên Wiebo hắn vừa đăng đã có hồi âm.
"Nam thần Thu Ngạn!!!! Nam thần gả cho tôi đi!!! Nam thần làm phi của tôi đi!! Nam thần tôi muốn sinh con cho anh!!!!"
Hạ Lưu sau khi đánh xong đoạn trả lời tràn ngập khí chất fan cuồng, bất giác nhìn màn hình mà mỉm cười.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.