*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đối diện với Hoàng hậu là Mục quý phi được Tuyên Đế phân phó đưa lụa trắng tới, ả ta nhìn Hoàng hậu đang căm thù chửi rủa cũng không có nửa điểm tức giận, khóe môi nở nụ cười sung sướng, môi mọng thản nhiên nói: "Những lời này, ngươi cứ giữ lại mà từ từ nói trên đường đi xuống hoàng tuyền cho đỡ uất ức. Trước kia bản cung luôn phải khom người quỳ dưới chân ngươi vô số lần, sau này bản cung nhất định sẽ khiến con trai cưng của ngươi phải quỳ gối dưới chân nhi tử của bản cung suốt một đời!"
"Húc nhi!"
Đêm đó, hắn đứng sau khe cửa nhìn thấy một bóng hình đỏ đến đến chói mắt bị treo lên xà nhà, mẫu hậu của hắn chỉ kịp bi thương kêu lên tên hắn một tiếng đã bị ba thước lụa trắng kia chon vùi sinh mệnh.
Bà vú đứng sau lưng luôn gắt gao bịt kín miệng hắn, sợ hắn phát ra bất kì tiếng động nào, hắn cứ như thế, đứng trơ mắt nhìn tất cả quá trình, đến khi bóng dáng ấy buông thỏng hai tay thì nước mắt cố kiềm hãm rất lâu ruốc cuộc cũng như bờ đê bị vỡ mà tuôn chảy không ngừng.
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt hắn đỏ ngầu, hai bàn tay nắm thật chặt, mặc cho móng tay đâm sâu vào da thịt. Quyền lực! Hắn muốn có nó! Giống như của người phụ hoàng kia, có quyền lực tùy ý liền có thể ban cái chết cho mẫu hậu, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-nam-chinh/263145/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.