Trọng Hoa cung.
Trước cửa tẩm cung của Phong Yến có vô số thị vệ đứng canh gác.
Còn tên thích khách dám cả gan lẻn vào hành thích đương kim thái tử kia, đang được cẩn thận trông giữ trụ, chờ ngày thẩm vấn.
Trong điện, Họa Ảnh quỳ gối trước mặt Phong Yến, ánh mắt rưng rưng khẩn cầu nhìn hắn.
“Điện hạ, xin ngài làm chủ cho Hạ Lương Viện.”
Phong Yến hơi nhíu mày, nghiêng đầu liếc nhìn Họa Ảnh, thờ ơ mở miệng nói:
“Ngươi là người của ta, hay là người của nàng?”
Họa Ảnh luôn làm việc rất tốt, nhưng lại có một khuyết điểm, đó chính là dễ mềm lòng. Nếu người nào đối với nàng tốt một chút, nàng sẽ nhịn không được muốn hồi báo đối phương.
Đối với một cơ sở ngầm mà nói, đây chính là khuyết điểm trí mạng của Họa Ảnh.
Họa Ảnh lại không để ý sự bất mãn trong lời nói của Phong Yến, nàng dập đầu thật mạnh, quỳ hoài không dậy: “Họa Ảnh không dám có nhị tâm. Chỉ là tình cảm Hạ lương viện đối với điện hạ, Họa Ảnh đều nhìn thấy tường tận, Hạ lương viện vì ngài mà nói lời chống đối với Nhiếp chính vương, khối ngọc bội tối nay Hạ lương liện dâng lên tặng cũng là chính tay nương nương điêu khắc, vì hai khối ngọc bội này mà trên ngón tay của lương viện đã chồng chất vết thương. Hiện giờ Hạ lương viện còn không tiếc thân đứng ra thay điện hạ đở kiếm, tấm chân tình này quả thật khiến nô tỳ cảm động, nô tỳ chỉ là...”
“Ta khi nào nói qua muốn bỏ qua cho hung thủ kia?”
Con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-nam-chinh/263138/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.